Im lặng là cách tốt nhất để cho ai đó biết rằng bạn đã tổn thương biết biết nhường nào…
Bây giờ tôi thấy mệt lắm, chỉ muốn biến mất một thời gian thôi.
Tôi mệt mỏi lắm rồi. Tôi cảm nhận mọi thứ xung quanh rất nhàm chán và tôi muốn chết đi một lúc.
Cuộc sống ơi! Mày chán tao chưa? CÒn tao chán mày lắm rồi đấy.
Tôi chả thấy có gì vui, trên cái cõi đời này cả.
Có những khi muốn khóc thật lớn, bởi vì quá đỗi tủi thân. Có những khi muốn phát điên một lần, bởi vì tâm tình quá đỗi chán nản. Có những khi muốn chửi bới một trận, bởi vì trong lòng không thoải mái. Có những khi chỉ muốn im lặng ngồi một mình, bởi vì tôi thực sự đã quá mệt mỏi rồi.
Hãy nhìn xuống để thấy rằng cuộc đời này ta còn may mắn hơn biết bao nhiêu người. Và hãy nhìn lên để thấy rằng cuộc đời này ta cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Im lặng là cách tốt nhất để cho ai đó biết rằng bạn đã tổn thương biết biết nhường nào…
Những câu nói hay về cuộc sống bế tắc – Stt mệt mỏi cuộc sống bon chen
Bây giờ tôi thấy mệt lắm, chỉ muốn biến mất một thời gian thôi.
Tôi mệt mỏi lắm rồi. Tôi cảm nhận mọi thứ xung quanh rất nhàm chán và tôi muốn chết đi một lúc.
Cuộc sống ơi! Mày chán tao chưa? CÒn tao chán mày lắm rồi đấy.
Tôi chả thấy có gì vui, trên cái cõi đời này cả.
Có những khi muốn khóc thật lớn, bởi vì quá đỗi tủi thân. Có những khi muốn phát điên một lần, bởi vì tâm tình quá đỗi chán nản. Có những khi muốn chửi bới một trận, bởi vì trong lòng không thoải mái. Có những khi chỉ muốn im lặng ngồi một mình, bởi vì tôi thực sự đã quá mệt mỏi rồi.
Hãy nhìn xuống để thấy rằng cuộc đời này ta còn may mắn hơn biết bao nhiêu người. Và hãy nhìn lên để thấy rằng cuộc đời này ta cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Hãy nhớ rằng, cho dù giông bão ngoài kia thế nào đi nữa thì cũng đừng lo lắng, bởi phía sau cánh cửa luôn có một vòng tay bình yên chờ đón bạn về…
Nhiều khi thấy lòng thật lạ, nửa cần, nửa lại hời hợt. Nửa chênh vênh, nửa lấp lửng. Nửa quặn đau, nửa lại cố tỏ ra chẳng có chuyện gì.
Nửa tìm kiếm sự hoàn hảo, nửa lại muốn an phận. Nửa nhiệt tình, lại nửa buông lơi. Nửa là tất cả, nửa lại chẳng là gì.
Tình cảm, luôn là một trò chơi cay nghiệt…
Những câu nói hay về cuộc sống bế tắc – Stt mệt mỏi cuộc sống bon chen
Một câu nói tuỳ thôi đủ làm con người ta thức trắng một đêm và suy nghĩ.
Trên đời này chẳng có điều gì là tuyệt đối. Đặt niềm tin vào những điều như thế chỉ khiến nỗi đau dài hơn, sâu hơn và sắc hơn mà thôi!
Không phải vết thương nào chảy máu cũng đều đau. Có đôi khi vết thương không nhìn thấy máu mới thực sự là vết thương đau nhất.
Cuộc đời thật mỉa mai! Cần phải có nỗi buồn để biết được niềm vui, tiếng ồn để biết trân trọng sự tĩnh lặng, và mất mát để biết được giá trị của cái đang có.
Những câu nói hay về cuộc sống bế tắc – Stt mệt mỏi cuộc sống bon chen
Nhiều khi mệt mỏi quá, chỉ cần có ai đó cho mình dựa vào, rồi im lặng ngắm nhìn thế giới là đủ… vậy mà chẳng có ai.
Ai cũng muốn hạnh phúc, chẳng có ai muốn đau, nhưng bạn biết đấy, không thể có cầu vồng nếu thiếu những cơn mưa.
Mỗi ngày trôi qua của cuộc đời này thật tẻ nhạt. Đôi khi, tôi dường như quên mất ý nghĩa của bản thân mình, những mong muốn, những cảm xúc mờ nhạt.
Đôi lúc, tôi thực sự chỉ muốn được nhắm mắt, ngừng suy nghĩ, bỏ mặc thế giới xung quanh, và cũng mong chờ thế giới cũng đối với tôi y như vậy.
Có những lúc trong cuộc sống bạn không biết mình muốn gì, cần gì và ước gì, đó là những lúc cuộc sống buồn nhất.
Đôi khi chỉ cần một sự quan tâm rất nhỏ từ một ai đó, dù cho mọi việc tồi tệ đến thế nào cũng sẽ ổn thôi !
Tôi có 1 nỗi bùn vô cùng tận, mấy ai hiểu, nhiều lúc muốn buông xuôi, bỏ cuộc.
Ở lúc này đang cố nhớ lại những việc đã xảy ra thì mọi thứ mờ ảo hệt như giấc mơ vậy. Hoàn toàn không có cảm giác là bản thân thực sự đã trải qua. Luôn có những thứ như vậy..
Có những thứ bỗng dưng ập đến như cơn bão nhẹ nhàng, nhưng bản thân lại không cách nào chống đỡ nổi.
Có những ngày bỗng thấy đời mỏi mệt, mệt đến nhác cả thở, nhưng không đủ can đảm để ngừng thở nên vẫn cứ sống và vẫn cứ mệt…
Niềm hy vọng và lời cầu nguyện của tôi là bạn không bao giờ ngừng gần gũi hơn với Chúa Jêsus và sẽ tiếp tục theo đuổi tất cả những gì Ngài có cho bạn. Đi từ đức tin sang đức tin, từ vinh quang đến vinh quang và tăng lên để tăng lên.
Suốt ngày cứ suy nghĩ vẫn vơ rồi tự mình buồn. Không ai hiểu mình cả, không một ai nhìu lúc buồn hay bế tắc cũng chả biết tâm sự với ai. Càng lớn càng suy nghĩ sâu xa, ước gì thời gian có thể quay trở lại không buồn nhìu không nhìu tâm sự như bây giờ. Dù thế nào cũng phải mạnh mẽ, chỉ được phép cố gắng không được phép gục ngã.
Không muốn làm người khác thất vọng nhưng lại vô tình gieo hy vọng cho họ thì phải làm sao.
Xa nhà, không bạn bè …mưa … càng làm HN càng thêm lạnh lẽo ?
Đôi khi thật muốn dừng lại
Đặt ra thật nhiều mục tiêu phải thực hiện, rõ ràng là vậy … nhưng là điều mình thật sự muốn là gì?
Đến chính nó còn không biết nó đang ổn hay không ổn…. Cứ âm thầm và rồii nụ cười lại nở trên môi dù nỗi lòng ngày càng lớn.
Cuộc sống này hình như phải đóng vai ác thì mới được mọi người nhớ đến, phải không?!?
Hạnh phúc không phụ thuộc vào bạn là ai, bạn có gì mà chỉ phụ thuộc vào bạn đang nghĩ gì?
Nhiều lúc cảm giác như cả thế giới đang chống đối lại mình, làm việc gì cũng không xong, chỉ muốn bật khóc nhưng lại sợ người khác nhìn thấy nên thôi …
Tôi không biết nên chọn điều mình thích hay cố gắng tiếp tục làm những điều đang diễn ra… Dẫu biết rằng mỗi quyết định đều có cái giá phải trả nhưng tôi muốn một lần được làm điều mình mong muốn.
Tột đỉnh của đau lòng, không phải là giận hờn trách móc, mà là im lặng.
Đã rất cố gắng….
Cẩn thận từng chút một để không phạm phải bất cứ 1 sai lầm nào..
Và bây giờ, đã sai ngay cửa cuối cùng của hành trình…
Cảm giác tệ lắm các mẹ ơiii
Luôn có những thời điểm làm bản thân ta mệt mỗi và bất lực đến mức … chỉ cần muốn đi đâu đó thật xa không gõ điểm đến . Không gõ ngày về chỉ biết đi thôi …
Vào một ngày nắng của tháng tư , những nỗi buồn cứ thế tăng lên thêm chẳng thấy nguôi đi chút nào.
Phải làm sao đây khi ước mơ và khả năng là 2 đường thẳng song song? Tương lai nào cho mơ ước của tôi? Tương lai nào cho tôi??
Họ có thể bảo “Có gì thì nói cho anh/chị/tao biết.” Nhưng chắc chắn họ không thể bên cạnh mà nói “Vai nè, gối đầu mà khóc thoã đi.” Chắc chắn.! Họ không thể, và mình cũng không thể.!
Đời là 1 hợp đồng trọn gói -“Niềm vui, hạnh phúc , nỗi buồn và đau khổ “. Tất cả chỉ bán chung 1 gói mà không thể nào tách riêng ra được.
Hôm nay cũng buồn! Ước gì những ngày buồn bớt đi 1 chút cũng được. Tôi ghét bản thân mình. Tôi đã làm hết sức rồi phải k? Đã đến lúc rồi phải k? Có lẽ tôi nên……
Ngay cả khi trong tâm mình k hề có 1 suy nghĩ xấu thì mình vẫn k đc an yên?Tại sao?Mình nghĩ mình chẳng có j để khiến ng khác ghen tị hay muốn có nhưng vì lý do nào đó họ vẫn muốn có cái j đó ở mình?tại sao?Có hàng trăm câu hỏi cần đc giải đáp nhưng chẳng thốt nên lời được.
Có những ngày mệt mỏi đến mức k thiết tha gì. Bảo nhiêu là đủ liệu rằng có thể cố gắng đến vào giờ???? Đến không được mà buông k đành.
Tồi tệ..!!không biết sẽ ra sao khi mà nó cứ mãi ám ảnh trong đầu,mình sẽ như thế này mãi hay sao hay sẽ có ai đó giúp mình,nghe và hiểu mình:(( 1 phần bạn đểu quá ? nhưng cũng do mình quá ngu,,,thật sự rất rất tồi tệ,,,mong mọi thứ sẽ ổn vì khi đó mới cuối cùng mà.
Có những lúc trong cuộc sống bạn còn không biết mình muốn gì, cần gì và ước gì,và không cả buồn quan tâm đó là những lúc bản thân cảm thấy cuộc sống buồn nhất.
Chỉ biết cố gắng nhìn về phía trước và cắm đầu chạy như 1 thằng điên cho dù nó là 1 màu tăm tối
Nhưng trong lòng vẫn muốn quay đầu lại chỉ để níu kéo chút ánh sáng le lói.
Cuộc đời ơi dịu dàng với em tý đi, giao dịch ơi yêu thương em điiiii. Bế tắc quá. Ước gì được ăn ngon, uống cafe, chụp anh đẹp như vầy tiếp uhuhu
Nói chung thì con người thường hay an ủi nhau bằng câu “duyên số” nhưng đôi khi sự lựa chọn lại là ở bản thân mình.
Cái gì cũng có 2 mặt của nó. Nhiều khi không đạt được thứ mình muốn lại chưa chắc đã là không vui, không hạnh phúc!
Đời này dài lắm, nếu một phút giây nào đó bạn ngã quỵ vì những tổn thương hay mất mát, bạn sẽ lập tức chẳng còn gì, nhưng chỉ cần bạn có thể tìm thấy và hưởng thụ niềm vui từ “mất mát” đó, bạn chắc chắn sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn rất nhiều.
Giá mà khi buồn có thể khóc đã đời 1 trận sau đó quên hết như nó chưa từng xảy ra nhỉ……Thời tiết thật làm ảnh hưởng không tốt đến tâm trạng mà
Hôm nay đột nhiên nhớ lớp đến lạ…!
18 tuổi, lần đầu nhận ra, không phải đam mê nào cũng theo đuổi được. Bản thân tôi có một đam mê mãnh liệt, nhưng tôi không có khả năng đốt cháy và nuôi dưỡng nó…
Tự thấy bản thân mình quả là siêu nhân khi đã chịu đựng được từng ấy thời gian. Dù sao cái gì cũng có giới hạn riêng của nó. Dù có phải lết đi thì cũng vẫn phải tiền nước thôi.
Thức khuya sau 12 giờ đồng nghĩa với việc tự giết mình . – không ăn sáng đồng nghĩa tự giết mình . – di động sát bên 24/24 là tự giết mình . – buồn phiền qúa độ là tự giết mình . – không tập thể dục là tự giết mình .
Tự dưng nhận ra , cả ngày mình chẳng làm gì ngoài tự sát !
Không có cách tốt nhất, chỉ có cách làm cho mọi thứ không phải là tệ nhất.
Một lần quay đầu là một lần sai.
Bao giờ mới đến ngày đó ???
Ngày mà e có thể nhẹ lòng, đặt tất cả mọi thứ ở một nơi xa xăm. Chẳng còn thương, chẳng còn nhớ, chẳng còn nặng lòng vì bất cứ ai….
Tuyệt vọng. Khi mà bạn dùng tất cả sự giúp đỡ, tất cả những gì mà bạn có, nhưng bạn vẫn thất bại. Bạn cảm thấy mùnh thật vô dụng.
Không phải cứ hay cười là vui vẻ; không phải không rơi nước mắt là bình yên. Và không phải cứ thể hiện rằng mình cứng rắn lag mạnh mẽ!!! Hằng đang đuối. Đuối lắm rồi!!!!
Có những thứ không thể nào ngờ tới… Sai lầm nối tiếp những lầm đến một lúc nào đó thì khó có thể sửa chữa. Và những người bạn coi họ là thân thì cũng chỉ như bao người dưng khác dò hỏi rồi để đấy không cần quan tâm. Vạn sự hanh thông.
Cũng là rời xa thành phố bèo bọt nhỏ hẹp đến một nơi xa lạ, rộng lớn phát triển hơn
Nhưng không phải là nơi mà mình mong muốn và mơ ước
Tiếp xúc với những người không tốt, khó chịu và trình độ hạn chế
Có nói sao thì 1 tháng trôi qua rồi nhưng mãi đến bây giờ cũng không thể vui nổi
Tiếc nuối, làm lại từ đầu!? Có thể dễ dàng vậy sao?
Có quá nhiều thứ phải suy nghĩ. Quá nhiều thứ dồn nén lên vai mà bản thân cảm thấy k thể gánh vác. Không thể nói ra cũng không thể chia sẻ với ai. Im lặng và chịu đựng. Khuôn khổ…phép tắc…quy định cuộc sống!
Đời của mình-vui hay buồn là do mình chọn…thứ nào làm mình khó chịu…mình sẽ tìm cách ném nó đi.
Có lẽ chẳng có con đường nào bằng phẳng thiếu chông gai…
Cứ ngỡ rằng mọi thứ trôi qua êm đềm thế nhưng… chưa đến cuối chặng đường chưa thấy được gian truân…
Thật sự giờ chỉ muốn một mình khóc thật to khóc cho đã, vì bộn bề của cuộc sống làm e mệt mỏi. E ước gì trở về những ngày nhỏ buồn thì chạy nhảy vui đùa mệt rồi thì thảnh thơi mà ngủ chả quan tâm ngoài kia bộn bề như thế nào….
Đôi khi người ta phải hy sinh một chút để nhận ra dù có hy sinh bao nhiêu đi chăng nữa cũng sẽ chẳng nhận lại được gì!
Cảm thấy gục ngã khi đầu năm đi viếng 9 ngôi chùa…xin xăm thì được Trung Xăm, gieo quẻ thì được quẻ Hạ Hạ…omeoi…tập xác định năm sau là heo ăn rầu…chỉ cầu mong tai qua nạn khỏi đừng tai nạn như năm vừa rồi là phước đức lắm rồi.
Có những nỗi buồn không biết sẻ chia cùng ai? Mãi nhìn về một nơi đến khi đau rồi thì nhìn quanh không thấy ai hết! Nay lại uống! Bản chất không phải là kẻ ma men nhưng lâu lâu cũng phải sa vào nó! Sư tử kêu ngạo cũng có lúc như thế này à? Buồn cười cho chính mày đó…
Có đôi khi thật sự mệt mỏi ! Tự hỏi lòng bản thân phải gồng mình mạnh mẽ đến bao giờ ?
Cô độc chính là khi bạn gục ngã mà chẳng có ai để dựa dẫm.
Nếu gục ngã, hãy đứng dậy. Người ghét cậu sẽ thích thú khi nhìn cậu tệ hại như thế, ngược lại, những người ủng hộ cậu, họ sẽ rất buồn.