40+ bài thơ về hoa hồng hay – biểu tượng tình yêu

Đóa hồng của bạn trong mắt người khác có thể không là gì, nhưng đối với bạn đó là bảo bối cả đời này phải cất giữ. Sau đây là những bài thơ về hoa hồng hay nhất được sưu tầm bởi gocnhotamhon

Những bài thơ về hoa hồng hay nhất

Xem thêm:

thơ về hoa hồng

Ân Tình Dạ Khúc

Đêm thân ái có muôn hoa hồng nở,
Em tới đây tình tự một đôi lời.
Hồn phong hương trầm tuổi mộng hai mươi,
Ta nói khẽ đủ hai lòng nghe rõ.
Tình chẳng xa xôi mà lời giăng gió
Đến làm chi thêm nhạt giấc mơ này?
Nói đi em, từng ý nhỏ mà say,
Từng rạo rực cánh lòng hoa đang mở.
Từng xao động vô cùng trong nhịp thở,
Từng mê ly qua một thoáng môi cười.
Cả rạt rào thương nhớ đấy, em ơi!
Cả thao thức mạch đời trong tiếng nhẹ.
Ôi bát ngát trái tim hồng nhỏ bé
Nghe làm sao ân ái điệu rung trời?
Nói đi em, cho từng mảnh sao rơi,
Từng vũ trụ tắt dần trong lồng ngực.
(Đinh Hùng)

Bông hồng tháng 7

Tác giả: Nguyễn Khánh Chân

Lời bài thơ:

Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ

Đừng nói phải chi…quá trễ rồi

Chiếc bóng thời gian nào chảy ngược

Dòng đời gõ nhịp chẳng ngừng trôi

Bông hồng dưỡng dục đây lòng mẹ

Hoa thắm công ơn tựa biển trời

Tháng bẩy vu lan mùa báo hiếu

Ai ơi kẻo muộn – lá vàng rơi

Hoa Hồng Từng Cánh Rớt Rơi

Hoa hồng từng cánh rớt rơi

Như lòng em đó một trời đau thương

Người đi chẳng chút vấn vương

Chữ tình vứt bỏ bên đường xác xơ

Người ơi hạnh phúc ước mơ

Đã từng xây đắp đợi chờ có nhau

Giờ đây vì cớ là sao?

Cánh hồng xứ lạnh đượm màu thắm hơn?

Xa nhau thôi chẳng dỗi hờn

Mưa buồn vẫn rớt từng cơn trắng trời

Cánh hồng giữa gió mưa ơi…

Ngày mai trời lại đẹp tươi thôi mà…

Tình Bỗng Đẹp

Đẹp lắm hoa hồng tận thảo nguyên.

Thanh trong ánh nắng dịu trên miền.

Xương rồng mắc cỡ gai ứ mộng.

Cỏ bụi xanh vờn ngọn gió yên.

Cát bụi cuồng phong vùi lấp nỗi.

Cơn mưa nhẹ rắc phủi tan phiền.

Hoa hồng bỗng đẹp chiều đâu hỡi.

Lãng tử say nồng mãi chẳng quên.

Hoa hồng

Tôi tặng em cánh hoa hồng

Bỗng nhiên đau buốt trong lòng vì gai

Ngửa bàn tay khép bày tay

Thì ra hương vẫn còn đầy bên tôi

Cánh hoa đã tặng em rồi

Sao tôi còn vẫn đứng ngồi chưa yên?

Em về áo trắng bay nghiêng

Để mùi hương lại – dĩ nhiên – tôi buồn

Cánh hoa xa cội xa nguồn

Chỉ xin em chớ có ruồng rẫy hoa

Giữa thời con gái kiêu sa

Cánh hoa tôi tặng có là hoa khôi?

Em đi chưa kịp tỏ lời

Bàn tay đau buốt vô hồi vì gai

Dùng dằng trong gió chưa phai

Hương hồng xao xuyến thơm hoài thời gian.

Đóa hoa hồng

Tác giả: Nguyễn Bính

Lời bài thơ:

Thưa đây, một đoá hoa hồng

Và đây một án hương lòng hoang vu

Đầu bù trở lại kinh đô

Tơ vương chín mối sầu cho một lòng

Tình tôi như đóa hoa hồng

Ở mương oan trái, trong lòng tịch liêu

Kinh đô cát bụi bay nhiều

Tìm đâu thấy một người yêu hoa hồng?

Hoa Hồng

Về đây ngắm cảnh hoa hồng

Mà nghe kỷ niệm bềnh bồng xa khơi

Ngày xưa sương ướt đầy vơi

Là ta chung bóng dạo chơi sân cù

Trăng mùng mười buổi cuối thu

Hạt mưa rả rích như ru xót lòng

Vài cô thôn nữ thong dong

Lang thang trên phố trăng đông đợi chờ

Kể từ ngày ấy đến giờ

Hoa hồng vẫn mãi đợi chờ khách thăm

Cách xa rồi,mấy mươi năm

Kìa hồ Than Thở vẫn nằm ngủ yên

Prenn đón khách mọi miền

Gốc hoa hồng ấy thiêng liêng hững hờ

Nay về tìm lại người mơ

Đường xưa lối cũ câu thơ soi buồn

Thẫn thờ nhìn ánh chiều buông…

Bông hoa không tặng

Tác giả: Phan Thị Thanh Nhàn

Hẹn gặp anh trước Tết

Mang theo một đoá hồng

Bao nhiêu lời chúc đẹp

Định nhờ hoa nói giùm

Chuyện trò bâng quơ mãi

Mẹ già thêm tuổi trời

Những hàng cây Hà Nội

Việc đang làm nay mai.

Biết đời anh từng trải

Công với việc ngập đầu

Vẫn tấm lòng ưu ái

Đôi mắt nhìn xa sâu

Tay cầm hoa bỗng ngượng

Ý nghĩ mình trẻ con

Anh sẽ cười nếu tặng

Đem hoa về thôi nhé

Đoá hồng vô duyên ơi

Hoa đâu còn ý nghĩa

Khi ở bên một người…

Hoa hồng nhung chóng tàn!

Hoa Hồng

Một mình ôm đoá hoa hồng
Lòng tự trách lòng chẳng biết tặng ai
Người ta có đũa có đôi
Thân em ngậm tủi đơn côi một mình

Từ ngày thiếu vắng bóng anh
Valentine đến em thành ngẩn ngơ
Ai để trăng khuyết hững hờ
Ai làm sông lở sóng xô cõi lòng

Ai làm cho vợ xa chồng
Valentine đến hoa hồng trao ai
Trách thân thở ngắn than dài
Bao giờ lại gặp được người trao hoa

Thơ ngắn về hoa cỏ may thật hay

Xem thêm:

Hoa Hồng – Tác Giả: Vananh Doan Thi

Một bông hồng đẹp thế
Ai ngắm mà chẳng mê
Có một anh sàng sê
Tỉ tê gần lại hỏi…

Ơi ! Bông hồng ít nói
Em đẹp lắm em ơi
Sắc nét hương ngát trời
Nhận anh làm bạn nhé…

Đung đưa Hồng khe khẽ
Hoa hồng đẹp lắm gai
Em gọi đố một ai
Giám thưa thì làm bạn…

Hoa Hồng – Tác Giả: Oanh Bui
Đẹp quá em ơi những đoá hồng
Hương thơm dịu nhẹ để anh mong
Đi xa vẫn nhớ chiều hôm đó
Đứng ở bên hoa để ngóng trông!

Hoa Hồng Anh Trao – Tác Giả: Tiên Hà

Hoa Hồng một thuở anh trao
Tình đầu lãng mạn ngọt ngào tuổi yêu
Ước mơ nhung nhớ cũng nhiều
Hồn thơ tuổi ngọc lắm điều hoài mong

Hiện thân nét đẹp hoa hồng
Thuyền mơ cứ ngỡ tình nồng ban sơ
Cuối Thu nắng đẹp ai ngờ
Chơ vơ bến vắng như chờ đợi ai

Mặn nồng như thuở Trúc – Mai
Vẫn còn nguyên vẹn… hình hài khó quên
Tựa như nốt nhạc không tên
Xuyến xao nỗi nhớ… bồng bềnh trong ta

Dẫu rằng tình đã lùi xa
Mãi là kỷ niệm ngọc ngà đáng yêu

Hoa Hồng – Tác Giả: Hoàng Trọng Lợi

Hồng hồng cánh mỏng tấm lòng son
Sắc thắm lung linh mãi vẫn còn
Mỏng mảnh thân gầy xanh lá nõn
Mưa sa nắng cháy nhú trồi non

Còn hương tỏa ngát vui mừng đón
Bướm lượn chim mừng hát véo von
Sứ giả tình yêu ai cũng chọn
Con dâng báo hiếu tịnh tâm hồn

thơ hoa hồng

Hoa Hồng Người Trao – Tác Giả: Nhung Nguyen

Người trao một đóa hoa hồng
Rồi đi để lại mênh mông tình sầu
Người trao thương nhớ đậm sâu
Rồi đi để lại dòng châu ngậm ngùi

Người trao tâm sự đầy vơi
Rồi đi để lại cả trời tương tư
Người trao giây phút tại từ
Rồi đi để lại thiên thu đợi chờ

Người trao hạnh phúc trong mơ
Rồi đi để lại bây giờ mộng tan
Người trao thương nhớ vô vàn
Rồi đi để lại trăm ngàn xót xa

Người trao chỉ một cành hoa
Rồi đi để lại nhạt nhòa hương phai
Người trao mộng giữa đêm dài
Nửa khuya trở giấc u hoài người ơi

Loài Hoa Có Gai – Tác Giả: Hong Duong

Hoa có nhiều loài rất lắm gai
Từ trên xuống dưới ngắn hay dài
Bao người ngắm rõi sao yêu vậy
Lắm kẻ nhìn theo thấy ghét dai

Liệu phải vương tình căm uất mãi
Hay là vướng hận giận hờn hoài
Đâm ra tua tủa hòng ngăn lại
Gìn giữ thân mình tránh gặp tai

Hoa Hồng Tặng Em – Tác Giả: Phạm Hồng Đức

Ta với em không duyên không nợ
Ta với em không vơ không chồng
Vậy thì có phải dưng không
Gặp nhau sao lại để lòng tơ vương

Ban đầu nghĩ bình thường vẫn vậy
Nhưng đến giờ lại thấy nhớ nhung
Tình này cứ lớn lên cùng
Theo ngay theo tháng lạnh lùng dần tan

Thay vào đó muôn vàn mơ ước
Cuộc đời này ta bước chung đôi
Để cho môi ấm kề môi
Để cho đũa được thành đôi đũa vàng

Nhiều thứ vẫn còn đang dang dở
Biết như thế nên chớ nản lòng
Vui lên mọi việc thành công
Ngày mai anh tặng hoa hồng cho em

Cô bé hoa hồng

Gọi em: Cô Bé Hoa Hồng

Ngộ không, cô bé yêu hoa ?

Loài hoa xù xì gai góc

Người đâu yêu thích lạ chi

 

Này em cô bé hoa hồng

Nụ hoa thắm giống môi em

Tặng em một đoá Râm Bụt

Hiền lành chút, dễ làm quen…!

 

Ay dza ! đừng giận anh nhé

Hoa hồng anh chẳng có đâu

Chỉ mỗi trái tim khó bảo

Em mà có lấy anh trao .

 

Hỡi em cô bé hoa hồng

Vườn nhà còn đoá nào không

Tối nay anh vào hái trộm

Sáng ra tặng để lấy lòng

 

Tình yêu trên đời muôn thuở

Có tình thì sẽ có đau

Đêm qua gai đâm chảy máu

Tình sâu đau đớn càng lâu…

 

Hoa hồng thắm tươi thơm ngát

Quyện nồng hương vị tình yêu

Tặng nhau thay lời muốn nói

Yêu em ta khổ cũng nhiều…

Xem thêm:

Bông Hồng Mùa Xuân

“Bán cho tôi một bông hồng đi, cô bé!
Đoá nào tươi còn búp nụ mịn màng.”
Tôi ngước lên: “Xin ông chờ tôi lựa.
Một bông hồng vừa ý nghĩa, vừa sang!”
Khách mỉm cười: “Cô thật tài quảng cáo!
Thế… hoa hồng mang ý nghĩa sao, cô?”
Tôi bối rối: “Hình như người ta bảo
Nó tượng trưng tình nồng thắm vô bờ.”
“Cám ơn cô! Giá bao nhiêu đây nhỉ?”
Tôi lắc đầu: “Thôi, xin biếu không ông,
Một đoá hoa không bao nhiêu ông ạ!
Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng.”
Khách bỗng nhìn tôi, mặt như xoáy lốc.
“Cô bé lầm! Tôi không tặng người yêu.
Thằng bạn thân tuần qua vừa ngã gục,
Một bông hồng cho nó bớt quạnh hiu.
Nhưng cô bé phải nhận tiền tôi đi chứ!
Hoa cho không, rồi mẹ mắng làm sao?”
Tôi cúi mặt. “Xin gửi người xấu số,
Chuyện của ông làm tôi bỗng nghẹn ngào!”
Khách quay đi, áo hoa rừng đã bạc,
Dáng cao gầy khuất hẳn bóng chiều nghiêng.
Tôi bất chợt đưa tay làm dấu thánh:
(“Mẹ giữ gìn cho người ấy bình yên!”)

Trời đầu xuân còn vương vương sắc lạnh,
Nắng vàng mơ, má con gái thêm hồng.
Tôi bâng khuâng nhớ đến người khách lạ.
(Mình nhớ Người, Người có nhớ mình không?)
Chiều 29 phố phường sao tấp nập
Người ta vui từng cặp đẹp bên nhau.
Mắt tôi lạc… rồi bỗng dưng bừng sáng;
“Phải anh không? Người khách lạ hôm nào?”
Tim đập mạnh sau áo hàng lụa mỏng,
Anh đến gần, lời nói cũng reo vui:
“…Sao cô bé… hàng hôm nay đắt chứ?
Có nhớ tôi… hay cô đã quên rồi!
Hành quân xong, tôi vừa về hậu cứ,
Ghé ngang đây xin cô một bông hồng
Và mong cô cho tôi xin lời chúc:
“Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng.”
Tôi bỗng nghe như tim mình thắt lại,
Gượng tìm hoa, rồi trao tặng tay Người.
Khách nhìn tôi, mắt bỗng dưng dịu xuống,
Đầy đăm chiêu và nghiêm lại nụ cười:
“- Xin lỗi cô, nếu lời tôi đường đột,
Nhưng thật tình tôi không thể nào quên
Người con gái trong một lần gặp gỡ,
Nhớ thật nhiều… dù chưa được biết tên
Một bông hồng – như hôm nào cô nói:
Là tượng trưng tình nồng thắm vô bờ.”
Tôi run tay, nhận hoa hồng Người tặng
Sự thật rồi… mà cứ ngỡ đang mơ.
(Lý Thụy Ý)

Hoa Hồng Không Hương

Thời @ đạo đức ngày càng phai
Con gái ngày nay đổi thay toàn diện
Phụ nữ hiện đại tình đời lảo luyện
Không như gái xưa chỉ biết tam tòng
Văn mình hiện đại đổi tánh má hồng

Quăng vào sọt rát tam tòng tứ đức
Đời sống hôn nhân vô cùng kì cục
Ly đi chồng không một chút ăn năn
Tự do luyến ái tình cảm lăng nhăng
Phản bội dối chồng gần bằng đi chợ

Ăn mặc hở hang khoe hàng khoe của
Nhu mì kín đáo liệng bỏ nơi đâu?
Công dung ngôn hạnh bỏ xó từ lâu
Con gái @ hàng đầu chuyện đó
Luôn chỉ trích đạo đức xưa gò bó

Bốn ngàn năm không có nó không xong
Khinh thường tứ đức có con không chồng
Không còn là đóa hoa hồng hương sắc
Sắc cũng đổi thay vì bơm và cắt
Hoa hồng thời @ đổi sắc mất hương

Lá Thư Hoa Hồng

Lá thư tình em bằng hoa màu đỏ
Viết tặng người ta đó ở phương xa
Bao yêu thương cùng nhung nhớ đậm đà
Gom tất cả trong đóa hoa hồng thắm

Lá màu xanh nét mực mang hi vọng
Tình chúng mình sóng sánh như đại dương
Cánh đỏ tươi màu tim nhỏ kiên cường
Luôn hăng say chờ người ta… im lặng

Nhị xuộm vàng rực lên như màu nắng
Đọng sương mai tinh khôi ánh bình minh
Trong như pha lê tinh khiết lung linh
Người ta về tỏa hương thơm ngào ngạt

Gió thì thào muôn lời ca như hát
Gai hồng ư – dào dạt chở che hoa
Để đẹp xinh trong nắng mới chan hòa
Người ta về là hoa xinh khoe sắc

Hoa Hồng – Tác Giả: Nguyen Minh

Ôi những bông hồng em.
Sáng nay đẹp tươi hơn.
Bởi thấm thêm cái lạnh.
Khi mùa đông vừa sang.

Xinh hơn trong gió đông.
Em như hoa hồng thắm.
Bởi phớt chút má hồng.
Bởi làn môi thêm duyên.

Em cười tươi trong nắng.
Sớm ban mai ánh sương.
Để hoa còn như tị.
Nụ cười tươi của Nàng.

Hoa Hồng Cô Đơn – Tác Giả: Loan Nguyen

Cành Hồng trước ngỏ nhà tôi.
Cô đơn một đoá vẫn tươi sắc hồng.
Thấy Hoa tính chuyện bưởi bồng.
Tặng người bên ấy để trong vườn nhà.

Hoa Hồng đang độ mặn mà.
Biết người bên ấy có là chăm nom?
Hay là người chẳng thèm dòm.
Để Hồng một đoá cô đơn rồi tàn?

Hóa Hồng Tím – Tác Giả: Hoang Pham Van

Anh tặng em cành hoa hồng tím
Và nói rằng tím rất thủy chung
Anh yêu em như màu hoa tím
Nguyện suốt đời mãi mãi bên em

Dù cơn gió thổi lùa phai nhụy
Nguyện trọn đời giữ mãi tình em
Hoa sắc tím lung linh hình bóng
Tặng cho người trọn kiết tình anh

Hoa Hồng Tặng Bạn

Hồng đẹp mê hồn có chút gai
Cao sang đài các nhất muôn loài
Hương thơm đắm dạ hơn hương cúc
Sắc thắm say lòng vượt sắc mai
Gửi nhớ nhiều anh dùng nụ tặng
Trao thương lắm bạn lấy hoa cài
Các nàng thiếu nữ cười sung sướng
Phấn khởi ra về nhớ, nhớ ai?

thơ về hoa hồng hay

Nước mắt hoa hồng

Phụ nữ như một đoá hồng.

Thời gian cứ ngắt từng bông mỗi mùa.

Ngày ngày tháng tháng thoi đưa.

Mới đây ngoảnh lại tuổi vừa bốn mươi.

 

Cánh hồng đã kém sắc tươi.

Nụ hồng đã nở mấy mươi mùa tình.

Đoá hồng thuở ấy mới tinh.

Dòng đời xuôi ngược khiến mình đổi thay.

 

Tuổi hồng không cánh mà bay.

Theo đàn chim én vừa say xuân tàn.

Bóng hồng từng ngự tim chàng.

Giờ đây mờ nhạt như làn khói sương.

 

Hồng tàn thẹn mặt với gương.

Sợ nhìn nước mắt còn vương má hồng.

Đốt Lửa Tạ Ơn Ngàn Đoá Hoa Hồng

Tác giả: Trần Minh Hiền

Cám ơn cuộc sống đã cho mình
Thật nhiều niềm vui và đau khổ
Hôm nay thiền định lòng thanh tịnh
Giác ngộ tâm hồn hết lô xô

Cám ơn Cha Mẹ cho con đời sống
Cho con hạnh phúc với nhân quần
Đêm nay gió bên đời vọng động
Nhớ thương Cha, thương Mẹ vô ngần

Hoa Hồng Sa Mạc

Tác giả: Shalom Do

Sa mạc chết, tâm linh héo hắt,
Từ mẹ cho mở mắt làm người
Mầm hoang dại đã gieo rồi,
Mọc lên xám ngắt nẻo đời phiêu du.

Sa mạc vắng, mịt mù bảo cát,
Mây buồn giăng chất ngất buồn đau;
Đời sao lận đận lao đao,
Đường đời trăm hướng, hướng nào chính minh?

Bổng một hôm nghe tin mừng báo,
Nhận Giê-xu làm Chúa đời ta,
Đồng hoang bổng chốc nở hoa,
Hoa hồng nở thắm đường xa có Ngài.

Dù bước đi vẫn đầy gai góc,
Ân huệ Ngài làm nức hương hoa;
Hoa hồng một đoá xin trao
Tặng người mỏi bước trên sa mạc đời.

Hoa hồng và tôi

Trời sinh em kiếp hoa hồng

Tỏa hương… khoe sắc… mênh mông đất trời

Tiếng yêu, em ngọt vành môi

Nghe như trong gió có lời thơ ca

Tôi, người lữ khách phương xa

Dừng chân lặng ngắm sắc hoa trao tình

Rõ em xinh thật là xinh

Mắt môi điểm nụ xuân tình thơ ngây

Lòng tôi đêm hóa thành ngày

Ôi, yêu biết mấy phút này gặp em!

Câu thơ chừng cũng say mềm

Bao nhiêu thi tứ dâng lên đầy hồn

Phải chăng tôi đã hết buồn

Từ khi bắt gặp sắc hồng của em

Mặt ngoài như thể còn e

Tình trong thì đã lăm le muốn gần

Nhìn em nhan sắc tuyệt trần

Em mang gai góc lên thân làm gì?

Tội cho những gã tình si

Như tôi chẳng hạn, muốn… thì được không?

Đưa tay hái một nụ hồng

Mới hay mình đã rẽ nhầm đường hoa.

Hoa hồng trắng

Tác giả: Minh Châu

Lời bài thơ:

Tôi bước ra khỏi sớm mùa đông

Thấy em tôi đứng với nụ hồng

Nụ hồng mới nở, em e ấp

Trắng xóa hồn tôi em biết không

Màu hoa trắng lắm,trắng như mơ

Em tôi nhuộm thành màu hoa đỏ

Tôi xót xa em, vờ mắng mỏ

Màu đỏ trắng đong đầy mắt tôi.

Em có biết hoa hồng có gai

Hoa vô tình lắm chẳng thương ai

Em yêu hoa, còn hoa, tôi ghét

Bởi vì hoa làm em đau rồi.

Hoa hồng đẹp em tôi cũng đẹp

Hoa màu trắng dáng em tinh khôi

Vẻ trong sáng thuần khiết ở đời

Tôi muốn ôm, nâng niu, che chở

Cho đến ngày đông lạnh hơn xưa

Tôi thấy em tôi không cười nữa

Vắng tiếng em hoa buồn quên nở

Tôi tiếc thương hoa trắng phai tàn

Ngoài khung cửa trời lạnh lắm rồi

Em vẫn mặc chiếc áo mỏng thôi

Một ngày gió thêm cả mưa rơi

Em của tôi ôm trọn hết thảy

Nhìn em xem sao buồn đến vậy

Cánh hoa hồng trắng vẫn còn vương

Tôi ngắm nhìn dáng vẻ cô đơn

Của em và căn phòng màu trắng

Em không phải em ngày xưa nữa

Cánh hoa hồng trắng xóa hồn tôi…

Cánh hồng phai

Đóa hoa ấy đẹp tươi biết mấy

Em rụt rè mang tới cho tôi

Tôi thảng thốt con tim non dại

Đã tưởng đâu sứ giả của mộng đời.

Tôi vội đón lấy hoa và bất giác

Vừa chạm vào đã thấy buốt nơi tay

Tôi trẻ quá làm sao biết được

Rằng cánh hoa phủ kín đầy gai?

Sao em nỡ mang về bông hoa đẹp

Lại có gai làm xước cả tay rồi?

Hoa rực rỡ mà gai như kim sắc

Đã hóa dằm nhói buốt em ơi!

Hoa em hái giữa cánh đồng rộng rãi

Nhưng hoa này em hái chẳng vô tình

Rất có thể em chưa hết biết tới

Những hoa nào gây nên nỗi đau anh.

Những Bông Hồng Vàng Tặng Em

Tác giả: Từ Kế Tường

Tặng em những cánh hồng vàng

Gởi bao thương nhớ nhẹ nhàng trong tay

Dẫu đời nắng bụi mưa mây

Hồn hoa vẫn thắm tháng ngày xưa sau

Yêu em như mối tình đầu

Sắc vàng mê đắm cùng nhau bước về

Con đường quen dấu chân đi

Nụ cười quen cả những khi vắng người

Anh như gió bụi phương trời

Ghé vào em cuộc rong chơi đã dừng

Hai đầu mưa nắng rưng rưng

Hoa thay lời nói – mùa xuân thay lòng.

thơ hoa hồng hay

Phải Yêu Rồi

Hoa Hồng bỗng nở giữa lòng đông

Trời thơ mộng đẹp cảnh tang bồng

Lãng tử say mình thương rất lạ

Chẳng lẽ yêu rồi một thưở mong

 

Như bướm ong kia đùa cánh nhỏ

Hoa hồng tươi ngát thẹn thùng xinh

Mùi hương nhè nhẹ đưa lòng nhớ

Cho kẻ thương thầm khắc dạ in

 

Vào đêm lại thức nhớ xa xăm

Đơn phương ước hẹn mộng trăm năm

Ước sao một bướm hoa này mãi

Hạnh phúc sum vầy những tháng năm

 

Ôi! Nghĩ tình yêu thật dại khờ

Tự tình khó tỏ đến người yêu

Bài thơ bút tích còn in dấu

Kỷ niệm đâu mờ nhạt tháng năm

Tình Hồng

Anh hân hoan nhận bông hồng tươi thắm

Từ tim em say đắm ngát hương yêu

Ta băng qua miền tăm tối cô liêu

Ðến bên nhau cho muôn chiều rực nắng

 

Bông hồng ơi giữa đôi bàn tay trắng

Ấm lòng nhau ấm cả đất trời xanh

Anh nâng niu từng cánh nhỏ mong manh

Anh cất giữ vào kinh thành tâm huyết

 

Ta dìu nhau giữa băng hà gió tuyết

Chẳng đơn phương khi đã quyết chung lòng

Anh khắc ghi lời ước nguyện chờ mong

Dù xa vắng tiếng lòng muôn điệu nhớ

Hoa hồng cho mẹ

Đóa hồng mùa vu lan

Đóa hồng mùa vu lan

Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ

Từ lúc tượng hình đến lớn khôn

Tình mẹ bao la gì sánh được

Nghiã con sâu nặng gắng vuông tròn

Bông hồng một cánh con dâng mẹ

Chữ hiếu trọn đơì ghi khắc công

Mùa lễ vu lan – mùa báo hiếu

Muôn lòng rực rỡ – sắc hoa hồng

Vòng Tình Nhân

Tặng em một đoá hoa hồng

Cho ta ngụp lặn trong vòng tình nhân

Dù là một thoáng phù vân

Chưa lần gặp gỡ đã phân ly rồi

Đêm nay lòng thấy bồi hồi

Dìu em lên tận đỉnh đồi tình yêu

Dáng em nho nhỏ liêu xiêu

Gió đông lành lạnh hắt hiu nỗi lòng

 

Mời em nhận đóa hoa hồng

Kẻo hoa rơi rụng trên dòng trường giang

Đêm buồn sóng vỗ mênh mang

Hai đầu nỗi nhớ thuyền sang nơi nào

Tình yêu là phút ngọt ngào

Tình nhân em hỡi nép vào lòng tôi

Thuyền tình ta sẽ nổi trôi

Trường giang lặng sóng trăng soi bềnh bồng

 

Sao em không nhận hoa hồng

Để tôi canh cánh phập phồng lo âu

Một mình hỏi giữa đêm thâu

Tình nhân em hỡi bao lâu mới về

Gió đông từng đợt ê chề

Chân buồn tôi bước nặng nề chờ em

Đêm này lại thức trắng đêm

Tình nhân không đến sầu thêm hoa hồng

Gửi tặng đóa hoa hồng nhung

Gió nhẹ vườn hoa thổi ngạt ngào

Âm Thanh suối chảy cuối bờ ao

Dư âm khoái lạc vang trong trí

Hỏi nhẹ hồn ta lạc hướng nao …

 

Miên man giấc mộng mượn lời trao

Nỗi nhớ năm xưa đã nhuộm màu

Thắm thoát xuân đi rồi trở lại

Vì ai nửa mảnh nỗi lòng chao

 

Có phải tim em cũng ước ao

Như anh gói mộng đã dâng trào

Em ơi hãy nói lời chân thật

Thổn thức tình yêu chất ngất cao

 

Bỡ Ngỡ ….. thêm vào nỗi khát khao

Ngàn hoa nở rộ vội ngắt mau

Hồng nhung một đoá xanh là lá

Biểu tượng tình yêu khắn khít nhau

Cánh hoa thiên thu

Con xin nâng đóa Hoa Hồng

Dâng lên cho Mẹ ấm lòng mẫu thân

Mẹ là cao cả từ ân

Cho con vững bước phong trần nhân gian

Mẹ là cao quý muôn ngàn

Cho con thước ngọc leo thang vào đời

Hoa Hồng một đóa tuyệt vời

Dâng lên cho Mẹ những lời Mẹ thương

“Mẹ là hoa, Mẹ là hương

Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu

Mẹ là vị ngọt nếp xôi

Vị thanh hoa bưởi, vị bồi hoa cau

Cho con từ thuở ban đầu

Để con vững lái con tàu nghĩa ân

Hoa Hồng dâng tặng Mẫu thân

Cuộc đời còn Mẹ phước phần nào hơn

Mẹ là dấu ngọc điểm son

Cho con châu thể tâm hồn trinh nguyên

Mẹ là mầu nhiệm tay tiên

Cho con trọn vẹn bình yên an lành

Hoa Hồng một đóa tinh anh

Xin dâng lên Mẹ lòng thành cháu con

Cuộc đời chẳng có gì hơn

Bằng hình bóng Mẹ vẫn còn trần gian

Con xin đánh đổi bạc vàng

Con xin đánh đổi cả ngàn thiên thu

Để cho còn Mẹ, dẫu dù

Trời long đất lở mây mù bủa giăng

Tình Mẹ không thể lượng cân

Càn khôn vũ trụ phù vân sá gì

Lòng Mẹ mà nhớ li ti

Hư vô trùm khắp khắc ghi chưa đầy

Nhân Mùa Hiếu Hạnh về đây

Xin dâng lên Mẹ, Hoa này thiên thu.

Cánh hoa kỷ niệm

Về đây ngắm cảnh hoa hồng

Mà nghe kỷ niệm bềnh bồng xa khơi

Ngày xưa sương ướt đầy vơi

Là ta chung bóng dạo chơi sân cù

Trăng mùng mười buổi cuối thu

Hạt mưa rả rích như ru xót lòng

Vài cô thôn nữ thong dong

Lang thang trên phố trăng đông đợi chờ

Kể từ ngày ấy đến giờ

Hoa hồng vẫn mãi đợi chờ khách thăm

Cách xa rồi ,mấy mươi năm

Kìa hồ Than Thở vẫn nằm ngủ yên

Prenn đón khách mọi miền

Gốc hoa hồng ấy thiêng liêng hững hờ

Nay về tìm lại người mơ

Đường xưa lối cũ câu thơ soỉ buồn

Thẩn thờ nhìn ánh chiều buông.,.

Hoa hồng mùa đông

Sáng thức dậy, thấy lòng mình rạng rỡ

Thỏang hương thơm như hoa nở đâu đây

Hoa hồng đâu lại nở tháng đông này

A ngày lễ, Mẹ mua về tặng Bố

Bố thức dậy cũng giật mình bỡ ngỡ

Sinh nhật mình mà lãng phứt quên luôn

Bố vuốt râu, quên cả những u buồn

Cảnh hưu trí, “Cám ơn mình nhiều lắm!”

Ngày hôm nay bố mẹ đừng mua sắm

Đi cùng con ra phố thị rong chơi

Chẳng mấy khi bố mẹ được thảnh thơi

Bầy tiệc sẳn, mọi người đang chờ đó

Trong tiệm ăn, bàn đầy hoa hồng đỏ

Những tình thương con cái mến dâng lên

Cả một đời Bố cực khổ liên miên

Lo cho cả gia đình được no ấm

Bông hồng đỏ là tình thương rất đậm

Của Mẹ hiền bao nhiêu năm sống bên Cha

Của rể, con, dâu thảo sống thuận hòa

Dâng lên Bố năm nay về hưu trí

Giả như em đang ở bên đây nhỉ

Chắc là vui như anh chị anh thôi

Cũng cùng vui cũng nói nói cười cười

Đeo trước ngực nụ hoa hồng thắm đỏ

Tình Dạ Khúc

Tác giả: Đinh Hùng

Lời bài thơ:

Đêm thân ái có muôn hoa hồng nở,

Em tới đây tình tự một đôi lời.

Hồn phong hương trầm tuổi mộng hai mươi

Ta nói khẽ đủ hai lòng nghe rõ.

Tình chẳng xa xôi mà lời giăng gió

Đến làm chi thêm nhạt giấc mơ này?

Nói đi em, từng ý nhỏ mà say,

Từng rạo rực cánh lòng hoa đang mở.

Từng xao động vô cùng trong nhịp thở,

Từng mê ly qua một thoáng môi cười.

Cả rạt rào thương nhớ đấy, em ơi!

Cả thao thức mạch đời trong tiếng nhẹ.

Ôi bát ngát trái tim hồng nhỏ bé

Nghe làm sao ân ái điệu rung trời?

Nói đi em, cho từng mảnh sao rơi,

Từng vũ trụ tắt dần trong lồng ngực.

Bông hồng tặng mẹ

Tác giả: Nguyễn Quang Long

Lời bài thơ:

Tay con dâng những bông hồng thắm đỏ

Kính dâng người đã vất vả nuôi con

Không quản gian nan thân thể hao mòn

Mong cho con lớn khôn, thành đạt

Cảm ơn mẹ một tình yêu bát ngát

Chăm nuôi con khôn lớn từng ngày

Hai bàn tay chai, nước mắt đong đầy

Tấm thân mẹ gầy đi trông thấy

Tình yêu mẹ bao la biết mấy

Tựa biển trời, sáng tựa ánh dương

Soi cho con đi suốt chặng đường

Chở che con những khi khó nhọc

Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc

Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không

Bàn tay con kính dâng mẹ đóa hồng

Tỏ tấm lòng con kính dâng lên mẹ!

Hoa Hồng Muốn Tặng – Tác Giả: Nguyễn Nhật

Rộn ràng ngày tám tháng ba
Hỏi người còn có lượt là điểm trang
Đường yêu có bước vội vàng
Hồn theo lối mộng lang thang kiếm tìm

Cuối trời hoang một cánh chim
Nửa đời chở nặng nỗi niềm ai hay
Ngày xưa chẳng dám tỏ bày
Giờ đây chắc đã phôi phai cuộc tình

Hoa buồn cũng nhạt hương trinh
Nụ hồng muốn tặng… chùng chình… lại thôi!

Bông Hồng Đầu Năm
Mưa chẳng nhảy valse trên đường nữa
Vàng chi lắm thế nắng mai ơi
Hình như có điệu tango mới
Đưa bước em qua ngõ nhà người

Đông biếc đã phai ngoài dậu trúc
Tết hồng xác pháo cuối hiên mai
Có chàng nghiêng ngó xuân sau trước
Rồi chợt thấy mình đi theo ai

Dòng sông uốn lượn theo chân sáo
Chim lợp vòm me khúc nhạc vui
Đi lễ chùa xa nên em vội
Quên cả giấu duyên trên miệng cười

Màu áo hoa ngâu như là sóng
Tóc mơ se mộng với mây trời
Thầm cuốn lòng ai lên tận núi
Chùa xa chuông điểm nhịp sương rơi

Lóng ngóng ẩn mình sau hương khói
Với cành hoa nói hộ trên tay
Sao anh chẳng dám trao thiên hạ
Để hồng úa rụng chỉ còn gai

Bông hồng chưa nhận em đâu biết
Có kẻ khật khùng suốt Tết nay
Trái tim thôi nhảy soul trong ngực
Bởi đã hoá thành bong bóng bay …
(Mường Mán)

Long Lanh Hoa Hồng

Anh tặng em đóa hồng trong một sáng ban mai
Long lanh quá mặt hồ ơi xao nhẹ
Em nghe trái tim mình run lên khe khẽ
Thầm thì em gọi… hoa ơi!

Anh đang ở đâu rực rỡ ánh sao trời
Xin hãy lắng nghe tiếng hoa hồng tỏa ngát
Xin hãy nhìn bầu trời xanh bát ngát
Bồng bềnh trôi một sắc thắm xanh màu!

Một đóa hồng đỏ thắm nỗi nhớ nhau
Trong sương sớm nồng nàn thơm hoa gọi
Mặt trời về mỗi sớm chiều chói lọi
Hương sắc ngời ngan ngát ở trong nhau!
(Khuyết danh)

Xem thêm:

Similar Posts

Leave a Reply