Những bài thơ hạnh phúc giản đơn nhẹ nhàng sâu lắng
Thơ hạnh phúc giản đơn
BÀI THƠ: HẠNH PHÚC TẠI TÂM
Tác giả: Đặng Minh Mai
Có người hỏi đâu là hạnh phúc
Là bạc tiền hay lúc xa hoa
Thuỷ chung son sắt mặn mà
Quyền cao chức trọng hay là lợi danh?
Bao câu hỏi xoay quanh hạnh phúc
Trìu tượng nhiều, chiết khúc lắm thay!
Hạnh phúc vốn ở quanh đây
Trong tâm, trong dạ mỗi ngày trong ta!
Từ lời nói thật thà, tình cảm
Nết ở ăn chẳng phạm mất lòng
Người nghèo đói rách cảm thông
Sẵn lòng giúp cảnh nhà không, chiếu trời!
Hạnh phúc là tiếng cười con trẻ
Là lứa đôi chia sẻ ngọt bùi
Gạn buồn khơi lấy niềm vui
Sóng to, bể cả chẳng lui vẫn cười
Niềm hạnh phúc do người cảm nhận
Tuy rất gần lại rất xa xôi
Tuỳ theo quan điểm mỗi người
Cách nhìn, cách nghĩ, khóc, cười khác nhau
Tâm luôn sáng một màu tinh khiết
Trí chẳng sờn khi biết gian nguy
Hạnh phúc đến chẳng nghĩ suy
Thật là đơn giản có gì cao sang?
BÀI THƠ: HẠNH PHÚC GIẢN ĐƠN
Tác giả: Quý Phương
Hạnh phúc ư đừng tìm kiếm đâu xa
Nó chỉ ở ngay cạnh ta anh ạ
Là những tiếng cười vui đùa trẻ nhỏ
Là những bữa cơm đông đủ mọi người
Hạnh phúc à là những lúc thảnh thơi
Trò chuyện cùng Ba chăm lo cho Mẹ
Đưa họ đi chơi giống hồi ta còn bé
Cũng được Người chăm bồng bế yêu thương
Hạnh phúc là khi bất chợt trên đường
Ta thấy mọi điều trở nên đơn giản
Mỉm cười bỏ qua lỗi lầm chẳng đáng
Giúp đỡ bao người khi họ khó khăn
Hạnh phúc từ trong chính những nhọc nhằn
Anh hãy hiểu rằng vì ai ta cố gắng
Đôi khi âm thầm dấu đi khoảng lặng
Bao người được vui ta cũng hạnh phúc mà
Hạnh phúc thật gần chứ chẳng có xa
Xin đừng mơ chi những điều cao vợi
Bao người nhìn ta họ muốn chạm tới
Vậy tại sao ta chưa chịu bằng lòng
Lại cứ đi tìm hạnh phúc viễn vông ?
BÀI THƠ: HẠNH PHÚC GIẢN ĐƠN
Tác giả: Song Linh
Đâu là “hạnh phúc” ai ơi!
Tiền, tài, của cải hay đời xa hoa?
Thủy chung son sắc mặn mà?
Quyền cao chức trọng hay là lợi danh?
Bao nhiêu câu hỏi xoay quanh
Để mà “hạnh phúc” chân thành khó thay!
Nhưng ai cũng biết điều này
Thực ra nó ở trong ngay tâm mình!.
Sống sao chính đại quang minh
Đối nhân xử thế biết mình biết ta
Lời ăn tiếng nói thật thà
Đừng ganh với ghét mà ra đắng lòng!.
Người giàu kẻ đói đều mong
Những khi gặp nạn tâm đồng chung tay
Giúp nhau vượt khó khăn này
Làm nên việc nghĩa mắn may cả đời!.
Đâu là “hạnh phúc” ai ơi!
Có duyên gặp gỡ đừng rời xa nhau
Sẻ chia cho hết lòng sầu
Sóng to, bể cả nông sâu chẳng sờn!.
Ai ơi “hạnh phúc” giản đơn
Cần chi mà phải dỗi hờn xa xôi
Sống “vinh” chứ “nhục” mấy hồi
Gây nên oan trái mồ côi một mình!.
Cuộc đời muôn sắc lung linh
Làm sao để được tâm bình yên vui
Nhẫn đi cái ác đẩy lùi
Hai từ “hạnh phúc” ngọt bùi đâu xa!.
Hơn thua được mất cũng là
Tình người rộng lớn bao la biển trời
Đâu là “hạnh phúc” ai ơi!
Là tâm trong sáng thảnh thơi mỗi ngày.!
Học nhau điều tốt lẽ hay
Trao nhau tình cảm đong đầy yêu thương
Dù cho giông bão triều cường
Đồng tâm hiệp lực muôn phương rạng ngời.!!!
BÀI THƠ: HẠNH PHÚC LÀ GÌ?
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Ta cùng ngồi tựa vào góc bình yên
Cảm nhận đời thật dịu hiền, dung dị
Và tình yêu luôn nồng nàn kỳ mỹ
Nhìn cuộc đời bằng thi vị câu thơ
Hạnh phúc là sự thật chẳng phải mơ!
Khi trái tim vẫn từng giờ rung động
Vẫn ước mơ bằng niềm tin cuộc sống
Những yêu thương luôn cháy bỏng mỗi ngày
Hạnh phúc là đơn giản nắm bàn tay
Trong ánh mắt luôn tràn đầy rạng rỡ
Bữa cơm chiều bình dân nhưng mãi nhớ
Buổi sáng cùng hít thở đón bình minh
Hạnh phúc là từng đồng điệu khai sinh
Nơi hòa quyện những ân tình nồng thắm
Và gia đình đó là nơi tổ ấm
Tựa lưng vào luôn cảm nhận bình an
Hạnh phúc là ươm nhịp sống chứa chan
Nơi có cả một thiên đàng cảm xúc
Đưa đón con đến trường… là hạnh phúc
Và mỗi ngày thêm mỗi chút… yêu thương.
BÀI THƠ: HẠNH PHÚC NÀO..
Thơ: Tùng Trần
Hạnh phúc nào cũng trải lắm gian nan
Chứ phải đâu tự dưng đời ban tặng
Nếu không biết vượt qua và cố gắng
Thì vỡ tan cay đắng chỉ bằng thừa
Hạnh phúc nào cũng nếm trải gió mưa
Lòng dửng dưng là khi chưa đủ lớn
Không tính toan hai từ cho và nhận
Chẳng thiệt hơn hay oán giận câm hờn
Hạnh phúc nào đường bước cũng trợt trơn
Rồi những đêm chập chờn trong suy nghĩ
Hạnh phúc nhất là tấm lòng chung thuỷ
Khi yêu ai thì chỉ mỗi một người
Hạnh phúc nào mà lệ chẳng tuôn rơi
Bởi sợ lo khung trời chia hai nửa
Mất đi được cái quyền mình chọn lựa
Nỗi đau sầu chất chứa tợ bằng non
Hạnh phúc nào mĩ mãn dạ sắc son
Hãy gìn giữ khi thấy còn có thể
Vì hạnh phúc muốn tìm đâu phải dễ
Gắng nâng niu đừng để mất nha người
Hạnh phúc nào cũng có giá mà thôi
Đến thật nhanh thì ra đi sẽ vội
Nếu hạnh phúc được như mình mong đợi
Chớ dại khờ trong ngóng thứ xa xôi.
BÀI THƠ: HẠNH PHÚC NÀO
Tác giả: Tùng Trần
Hạnh phúc nào cũng trãi lắm gian nan
Chứ phải đâu tự nhiên đời ban tặng
Đừng đợi chờ mong một điều may mắn
Khi chẳng thèm cố gắng phải không ai?
Hạnh phúc nào chưa đủ vị đắng cay
Thì con đường tương lai sao đặng bước
Nếu muốn mình được vẹn tròn nguyện ước
Phải vững vàng với lý tưởng đam mê
Hạnh phúc nào cũng có lối đi về
Đời bão giông vẫn không hề buông bỏ
Biết trân trọng những gì mình đang có
Sẽ thấy rằng nơi đâu đó không xa
Hạnh phúc nào đôi khi chợt đi qua
Giây lát thôi tuy là hơi ngắn ngủi
Dù điều đó lòng chẳng hề mong mỏi
Nhưng trọn đời vẫn không thể phai phôi.
Thương Mến Đầu Tiên
Đêm thanh trời đất lắng nghênh tai
Em khẽ bên anh nói một lời
“Em mấy đêm rồi không ngủ được
Bởi vì em nghĩ đến anh thôi”
Tình yêu là bữa tiệc muôn ngon,
Là suối trong xanh tắm mát hồn,
Là gió trên buồm căng phấp phới,
Là mây thương mến ấp đầu non
Nhưng xa hơn cả mọi chân trời
Hạnh phúc đưa ta đến tuyệt vời,
Là lúc trời tình chao sát cánh
Hồn ta như thể én bay đôi .
Em ơi, đẹp nhất khi con suối
Mới phát nguyên ra được nửa vời,
Thương mến đầu tiên em chẳng ngủ
“Cũng vì em nghĩ đến anh thôi”
(Xuân Diệu)
Nói Cùng Anh
Em biết đấy là điều đã cũ
Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:
Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau
Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
Niềm đau đớn tưởng như vô tận
Bỗng có ngày thay thế một niềm vui
Điều hôm nay ta nói, ngày mai
Người khác lại nói lời yêu thuở trước
Đời sống chẳng vô cùng, em biết
Câu thơ đâu còn mãi ngày sau
Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
Như không khí như màu xanh lá cỏ
Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang
Nhưng lúc này anh ở bên em
Niềm vui sướng trong ta là có thật
Như chiếc áo trên tường như trang sách
Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà
Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
Tình anh đối với em là xứ sở
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
Trái cây thơm trên miền đất khô cằn
Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anh:
Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
Lòng tốt để duy trì sự sống
Cho con người thực sự Người hơn
(Xuân Quỳnh)
Chạy Theo Hạnh Phúc
Rời đời ta thấy đời vui sao
Đầy cả say sưa với ngọt ngào…
Lúc ấy lòng ta như rạo rực
Bâng khuâng thèm uống rượu Quỳnh Dao
Ai ơi thèm lắm cái yêu đương
Của khách ngây thơ thường nhớ thương
Trong lúc tình xuân phơi phới động
Một mình đắm đuối với mùi hương
Đêm ấy mơ hoa ở dọc đàng
Say sưa ta đuổi bóng trăng đang
Vẩn vơ luồng gió như lưu luyến
Đem lại bên tai tiếng thở than
Ta mải mê man với ai tình
Với thần Hạnh phúc, cảnh hư vinh
Thân ta trải biết bao nguy hiểm
Rốt cuộc không ai hiểu được mình
(Hàn Mặc Tử)
Hạnh Phúc
Hạnh phúc gần sao quá đỗi gần
Chỉ cần nheo nhẹ mắt tình nhân
Nụ hôn gửi vội nhau theo gió
Hạnh phúc rơi đầy lá dưới chân
Hạnh phúc đôi bàn tay vẫy nhau
Đường lên quanh dốc nhuộm sắc màu
Sân ga Chủ Nhật ngu ngơ đợi
Hạnh phúc choàng vai sánh bước mau
Hạnh phúc dài theo lối cỏ hoa
Theo nhau khe khẽ hát tình ca
Trăng sao trong mắt cười ươm nắng
Hạnh phúc hồn nhiên rất thật thà
Hạnh phúc cài lên tóc nụ hồng
Thơm mùi hò hẹn thuở chờ mong
Bàn tay thương nhớ bàn tay ấy
Dìu dắt nhau chiều mưa phố đông
(Lê Đình Viễn Lan)
Hạnh Phúc Nhỏ Nhoi
Hạnh phúc là tay ta ở trong tay
Giấc ngủ từng đêm có Anh che chở
Để khi xa lại cồn cào nỗi nhớ
Mùi hương quen bất chợt phải xa dần
Hạnh phúc là những điều gì Em cần
Không nói ra nhưng tự lòng Anh hiểu
Sống bên nhau quan tâm không thể thiếu
Và tình yêu theo ngày tháng lớn dần
Hạnh phúc là ta giữ mãi tình thân
Đừng như Ong chỉ tìm hoa hút mật
Hoa rụng rơi thì Ong đà biến mất
Duyên chẳng còn tình cũng khuất rồi tan
Hạnh phúc là ta đã có hôm nay
Ngày mai kia ra sao trời mới biết
Ta vui sống chẳng tính gì hơn thiệt
Cuộc đời mà nếu biết chẳng khổ đau
Hạnh phúc là ta đã sống bên nhau
Cảm nhận hết hương yêu và lẽ sống
Biết cuộc đời không như ta mơ mộng
Nhưng thật lòng thế là đủ thôi Anh!
(Trần Thị Thủy)
Hạnh Phúc
Nụ cười tươi đôi môi
Dù mùa xuân, mùa hạ
Em mặn nồng thắp lửa
Cho ấm mãi tình anh
Mắt em nhìn long lanh
Bao đau buồn, khát vọng
Muôn vì sao lấp lánh
Anh thêm yêu cuộc đời
Những vì sao vẫn mọc
Giữa tháng ngày chúng ta
Rực rỡ và thơ mộng
Rất gần, dù rất xa…
Dù ngày mưa, ngày nắng
Dù năm, dù tháng trôi
Đường xa nào chẳng tới
Khi có em bên đời!
Nụ cười tươi đôi môi
Dù mưa đông nắng hạ
Mắt em nhìn xanh quá
Bao ước vọng, chân trời
Màu chan hoà yêu mến
Suốt đời anh tìm kiếm
Ơi, bến bờ không nguôi…
(Cao Quảng Văn)
Hạnh Phúc Chỉ Là Lời Nói Dối
Con đường nhỏ sẽ vắng người qua lại
Mai em đi thành phố sẽ tiêu điều
Chim ngừng hót, gió không buồn lay nữa
Cây thẫn thờ đổ bóng xuống quạnh hiu
Khung trời nhỏ buồn riêng tôi trú ngụ
Tiếng cười em, mây đã cuốn đi rồi
Suối tóc ấy, mắt môi xưa ngày ấy
Giờ chỉ là một đốm nhỏ xa xôi…
Làm sao giữ những buồn vui được mất
Trong trái tim chật chội những nghi ngờ
Làm sao xới mảnh vườn xưa cằn cỗi
Nếu mùa hè không có những cơn mưa
Nếu mai đây anh vẫn cứ đứng chờ
Thì, hạnh phúc chỉ là lời nói dối…
(Bùi Thanh Tuấn)
Em Có Thể Một Mình Hạnh Phúc Được Không?
Có gì khó đâu, chỉ trọn một cơn cười
Trắng mặt đất bồ công anh tan tác
Cỏ rỗng lá giữa rừng dập nát
Mùa yêu thương cũng ngắn ngủi như thơ
Bài thơ viết hoài đến hồi kết thúc
Lê bước trường ca… Đường xa gãy gục
Cảm xúc đi hoang tản mát khắp trời
Lành lạnh mỹ từ nối ý thơ tù túng…
Có khó gì đâu nhớ nhung không chôn cất
Hoả táng một lần khen khét không trung
Mùi của những bờ vai nồng nhiệt nhất
Của dịu dàng, của ngờ ngợ mông lung
Em có thể! Em làm gì cũng được
Nếu đó là điều mong ước của anh
Nếu anh muốn em một mình hạnh phúc
Xin cam lòng sương khói đổi trời xanh…
(Thụy Anh)
Để Giữ Gìn Hạnh Phúc
Nhớ ngày xưa hỏi mẹ
Giữ hạnh phúc thế nào?
Mẹ đưa cho nắm cát
Bảo: “Nắm chặt xem sao?”
Ngày ấy ngây thơ quá
Chẳng hiểu mẹ nói gì
Ùa ra chơi với bạn
Lời mẹ quên khắc ghi
Nhớ ngày nao hỏi mẹ
Hạnh phúc giữ làm sao?
Mẹ đưa cốc nước nóng
“Con cầm xem thế nào?”
Lúc ấy vừa mới lớn
Vẫn chưa hiểu chuyện gì
Nhưng lời mẹ mới nói
Cũng giả vờ khắc ghi
Ngày con làm đám cưới
Lại hỏi mẹ chuyện xưa
Làm sao giữ hạnh phúc?
Như bố mẹ bây giờ
Mẹ bảo rằng: “hạnh phúc
Là ở đôi bàn tay
Nắm hay buông tùy lúc
Con sẽ hạnh phúc ngay”
Lúc này con đã lớn
Hiểu lời mẹ, khắc ghi
Để giữ gìn hạnh phúc
Là buông, nắm đôi khi…
Chuyện hôn nhân đổ vỡ
Con với người ly tan
Chạy về nhà nức nở
Mẹ lau giọt lệ tràn
Mẹ bảo rằng: “hạnh phúc,
Muốn giữ phải buông tay”
Nhìn người ta bên ấy
Con đã hiểu mình sai
Giờ thì con đã nhớ
Lời mẹ dạy hôm qua
Để giữ gìn hạnh phúc
Càng nắm chặt càng xa
Để giữ gìn hạnh phúc
Đôi lúc phải buông ra
Để giữ gìn hạnh phúc
Càng nắm chặt càng xa…
(Tiểu Tử HK)
Hạnh Phúc Ở Trong Em
Hạnh phúc là gì ư?
Chỉ có mình em hiểu
Hạnh phúc ừ chẳng thiếu
Hạnh phúc cũng chẳng thừa
Em hãy nhìn cơn mưa
Vì sao trời lại khóc
Vì sao cây lại mọc
Vì sao tóc lại huyền
Nếu chỉ toàn vẹn nguyên
Con thuyền không xa bến
Biển không lời ước hẹn
Sóng có trổ từng dòng
Nếu không có hình cong
Nhớ mong làm sao đặng
Em hãy nhìn ánh nắng
Thiêu đốt những ngày hè
Nếu không có tái tê
Si mê em có hiểu
Nụ cười vương cành liễu
Tình tuyệt diệu hơn ư?
Hạnh phúc chẳng thừa dư
Nhưng chảy về đúng nhịp
Buồn, đau hay nuối tiếc
Trải nghiệm thật trong em!
Nếu không là chính em
Niềm vui toàn đi mượn
Nếu chỉ toàn sung sướng
Em biết hướng về đâu
Như lòng biển thẳm sâu
Như núi cao vời vợi
Có gì là không tới
Hạnh phúc ở trong em!
(Song Duy)
Hạnh Phúc
Đừng lý giải vì sao? như thế!
Chẳng bao giờ lý giải được đâu
Chiều dần vắng và nắng chiều dần nhạt
Dõi nơi xe… em vẫn ngóng chờ
Đừng lý giải vì sao như thế
Em như người sống trong mộng du
Gió chừng lặng – lá chừng thôi dìu dặt
Một khoảng trời vàng sẫm ánh thu
Ôi hạnh phúc với trăm ngàn dấu hỏi
Chẳng thể nào lý giải được đâu
Ai đã từng một lần nếm trải
Thì tình yêu đâu chỉ ngọt ngào!
(Vũ Thị Khương)