50+ bài thơ hay về phụ nữ hiện đại, đăng facebook nghìn like
Quan niệm về phụ nữ đang ngày càng thay đổi. Phụ nữ hiện đại không phải chỉ biết nội trợ, bếp núc, mà họ ngày càng độc lập và tự chủ về kinh tế. Dưới đây là những bài thơ hay về phụ nữ hiện đại vô cùng thú vị của gocnhotamhon
Những bài thơ hay về phụ nữ hiện đại
Xem thêm:
Cô Tấm Ngày Nay
Em đẹp thế này có chết tôi không
Cái dáng hiền ngoan cho đời ngơ ngẩn
Có phải em đây…hay là cô Tấm
Mới vừa từ trong cổ tích bước ra
Đằm thắm sen hồng nét miệng như hoa
Thon búp tay ngà têm trầu cánh phượng
Vạt áo đôi tà sông Cầu sông Đuống
Nàng Tấm đây mà..bống bống bang bang
Em đã về rồi cô Tấm đảm đang
Thương cái dáng gầy nhọc nhằn mưa nắng
Xưa mái tranh nghèo chân bùn tay lấm
Chiu chắt ngọt ngào vào trái thị thơm
Xin một lần làm hoàng tử của em
Ru giấc xoan đào võng đưa kẽo kẹt
Vàng ảnh vàng anh…ơi người ngoan nết
” phải duyên thì về…em nhé…vợ anh “
Trời Hà nội thu nhuộm áo em xanh
Hay tại có người làm nên cổ tích
Cô Tấm ngày xưa về trong đời thực
Sao tôi ngỡ ngàng…như trong giấc mơ…
Phụ nữ hôm nay
Hôm qua em đã nói rồi
Nhờ anh giúp vợ ít thôi việc nhà
Vậy mà anh vẫn la cà
Suốt đêm tới sáng phải qua gọi về
Lời anh hứa..chẳng bỏ bê
Nhớ ngày phụ nữ đã thề quan tâm
Mà sao anh cứ quây quần
Rượu chè cờ bạc..xoay vần mặc em
Giờ này anh nghĩ thử xem
Quanh năm vất vả anh đem bạc bài
Mình em lo lắng sớm mai
Thời gian đâu có..nên phai sắc hồng
Lời anh có hứa như không
Hôm nay em quyết cho chồng một phen
Việc nhà anh để mặc em
Thì anh ôm mãi làm quen cột nhà.
…
Thôi thôi anh biết rồi mà
Từ nay xin hứa việc nhà anh lo
Giờ xin em hãy tha cho
Chứ ôm cột mãi ..mặt mo em à
Trong nhà anh có bó hoa
Mua về sẵn đó để mà tặng em
Nhân ngày phụ nữ Việt Nam
Vợ chồng hòa thuận cùng làm cùng vui.
Lời anh nay đã hứa rồi
Chăm lo cuộc sống..Vợ ơi yêu mà.
Kể từ giờ
Kể từ giờ em hãy sống vì em
Dù mạnh mẽ, hay yếu mềm, cũng được
Miễn thản nhiên cười và vô tư bước
Đau khổ hay không là tự do mình.
Kể từ giờ em phải thật là xinh
Rạng rỡ yêu đời dù mưa hay nắng
Không phải để cho người nào nhìn ngắm
Bởi thanh xuân ngắn lắm, sắp qua rồi…
Kể từ giờ em phải sống thật vui
Để chôn vùi nỗi buồn vào quá khứ
Ai tổn thương mình thì cũng nên tha thứ
Bởi sau cùng em đáng được bình yên.
Kể từ giờ không phải nhớ hay quên
Không muộn phiền vì một người nào nữa
Vui đi em, nếu không thì sẽ lỡ
Chuyến tàu mang hạnh phúc đến ga rồi.
– Sưu tầm –
Ba Người Phụ Nữ
Ngày tôi đi có ba người đưa tiễn
Cô thứ nhất đứng tựa gốc ngô đồng
Gọi với theo, đầu cô không cúi xuống:
“Anh sẽ quên em, nên em chẳng bận lòng”.
Cô thứ hai đứng bên cửa hiên nhà
Ôm trong tay một bình trà to nặng
Gọi theo tôi “Anh mau trở về nghe!”
Cô thứ ba chỉ thở dài im lặng.
Cô thứ nhất, sau ngọn đồi thứ nhất
Đã ánh bạc lên dưới áng mây hồng
Cô thứ hai cũng chẳng hề chật vật
Tôi quên ngay khi xe chạy qua truông.
Rồi tôi đi qua muôn nẻo đường xa
Thời gian trôi như cầm roi thúc giục
Nhưng lòng tôi chẳng thể nào quên được
Trong ba người – người con gái thứ ba.
Một ngày kia tôi về lại núi rừng
Cô thứ nhất chờ trong cơn giận dữ.
Cô thứ hai vẫn tốt bụng, dễ thương
Ra đón tôi với bình trà to bự.
Cô thứ ba, dù chẳng ra chào đón
Tôi chẳng thể quên sau chuyến đi xa
Rồi cứ đến từng đêm trong giấc mộng
Trong ba người – người con gái thứ ba.
TỰ HÀO PHỤ NỮ VIỆT NAM
Tự hào Phụ nữ Việt Nam,
Chuyên tâm việc Nước,việc nhà đảm đang.
Xứng danh với tám chữ vàng,
Bác Hồ khen tặng vẻ vang rạng ngời.
“Anh hùng bất khuất” bao đời,
“Đảm đang” “trung hậu” đó lời Bác trao.
Thật là hạnh phúc tự hào,
Việt Nam ta có biết bao Anh hùng.
Những người Phụ Nữ kiên trung,
Mưa bom lửa đạn bão bùng xong pha.
Hy sinh vì Đất nước nhà,
Mỗi người là một bông hoa dâng đời!
– Sưu tầm –
Mật Ngôn
Ngày xưa em với mật ngôn
Bao nhiêu vị ngọt rót giòn mùa yêu
Dịu dàng tận cõi linh phiêu
Môi như đường mía nói điều xanh non.
Bây giờ em cũng mật ngôn
Xa xôi miệng lưỡi lượn tròn hình sin
Anh mà hiểu được chết liền
Gió bay đằng gió, quàng xiên đằng lời.
Anh giờ niệm cả một đời
Mật ngôn đem thả lên trời gọi tên
Nam mô Em! Một cõi miền
Bao nhiêu gẫy nát vo viên cũng tròn.
Ngộ ra đời những mật ngôn
Núi là thuyết pháp xanh rờn cỏ cây
Ngộ ra chân lý là đây:
Em là pháp, Phật là mây cuối trời.
– Thơ Chu Minh khôi –
Là phụ nữ
Là phụ nữ thường mang tiếng khó hiểu.
Bởi đa phần họ sống rất nội tâm!
Dẫu đớn đau cũng cam chịu âm thầm.
Nhưng tất cả nằm sâu trong mắt họ.
Hiểu phụ nữ đôi khi là rất khó!
Một cử chỉ thôi cũng muốn nói nhiều điều…
Họ cũng cần ai đó hiểu và yêu.
Tiếng thở dài cũng chứa đựng tất cả.
Họ ghét nhất là những điều dối trá!
Họ yêu nhất… sự thật và chân thành…
Bởi với họ tình yêu rất mong manh.
Theo lý trí, con tim hay cảm xúc.
Không phải đẹp là đi kèm hạnh phúc.
Bởi thế gian còn có những lọc lừa…
Cười ban ngày nhưng tối khóc như mưa!
Muốn mở lòng nhưng lại sợ vấp ngã.
Có những người lại gói gém tất cả…
Và âm thầm giấu hết tận vào tim.
Lấy nụ cười che đi những nỗi niềm.
Nhưng bên trong là trái tim vụn vỡ.
– Sưu tầm –
Xem thêm:
Người Phụ Nữ Của Anh
Cô ấy vẫn thường vui nhắc về anh
Trong mỗi lần đối diện với em
Giữa hai người con gái, dễ thông cảm nỗi niềm
Tách trà nóng khơi nguồn ấm áp
Ngược gió mưa, ngược đời trong bão táp
Cô ấy yêu anh quả rất thiệt thà
Mười chín tuổi đời chẳng chút điêu ngoa
Hồn thiếu nữ ngập tràn trong nắng mới
Em đau khổ trước tình yêu phản bội
Vẫn mỉm cười nghe kể chuyện về anh
Cô ấy vô tư đâu hay biết chúng mình
Là của nhau một thời xa xưa lắm…
Bảo rằng:”anh hiền, mắt anh say đắm,
Môi anh nồng nàn với những cái hôn yêu,
Anh phong trần, có đôi lúc hơi kiêu
Nét mặt giận, đăm chiêu… đều dễ mến!”
Những đặc tính đó em đã từng biết đến
Mà cứ thản nhiên như chưa biết bao giờ
Cô ấy huyên thuyên đánh cắp niềm nhung nhớ
Từ bấy lâu nay…em dành…cho anh…
Đàn ông hăm tám tuổi mùa xuân còn xanh
Vài ba mối tình…Ôi! chỉ chuyện nhỏ
Anh từng trải qua những ngày khốn khó
Sẽ kỹ càng trong chọn lựa tình yêu
Chẳng dám trách đâu dẫu cô ấy nói nhiều
Em sẽ vờ câm, vờ điếc, khép cõi lòng tha thiết
“Tàn nhẫn” ước chừng hóa thành nhà hiền triết
Ở nơi em sự rộng lượng khoan dung.
Người Phụ Nữ Của Mùa Xuân
Người phụ nữ hơn hai ngàn năm tuổi
Vẫn thanh xuân vẫn xinh đẹp lạ kỳ
Bao kiếp người mong gõ cửa từ bi
Để từ đó không bao giờ thất vọng
Người phụ nữ đã trao ban nguồn sống
Khi sinh ra nguồn mạch của tình yêu
Tiếng xin vâng khi vừa thốt lên điều
Cả vũ trụ bỗng hoát nhiên sáng lạn
Vỡ tan nát muôn màn đêm u ám
Đón Thái Dương thật cao cả viếng thăm
Người phụ nữ sống đơn sơ lặng thầm
Nhưng vững bước theo con mình cứu khổ
Người phụ nữ luôn suy tư ghi nhớ…
Để đồng công mà cứu chuộc thế gian
Ơn vô song hồn xác phúc Thiên Đàng
Ngự thánh điện triều thần dâng tụng hát
Sắc hồng thắm cao tòa hương tỏa ngát
Qua không gian vượt tất cả thời gian
Hai ngàn năm vẹn đẹp nhánh mai vàng
Người phụ nữ của mùa xuân vĩnh cửu
Yêu nhân thế trên bước đường lữ thứ
Dang đôi tay ấp ủ mọi tâm hồn
Cho đến ngày được đến khải hoàn môn
Cùng chư thánh hưởng vinh quang hạnh phúc
Người phụ nữ xin ngàn lời cung chúc
Chắp hai tay xin mến phục thánh danh
Trong mùa xuân,mùa xuân của thế trần
Lòng thêm có một mùa xuân bất diệt
Con Gái Ba Miền
Gái Huế
Con gái Huế rất khó chơi
Ta dân Nam bộ thốt lời vũ phu
Khó chơi vì hát như ru
Nói như chim hót, bước như rắn trườn
Cộng lại thì thành văn chương
Trừ ra thì dễ bất thường động tâm
“Sơn bất tận, thuỷ bất thâm”
Lên núi Ngự mới ớn thầm sông Hương
Ta từ xưa thích du dương
Ưa trèo núi, khoái bơi xuồng lội sông
Giang hồ một phút yếu lòng
Kêu lên hai tiếng mặn nồng: Huế ơi!
Dù các em rất khó chơi
Nhưng ta cũng thử ngỏ lời bướm ong
Các cô gái Huế nghe không
Kêu thêm tiểu muội đến bồng ta đi…
Gái Bắc
Con gái Bắc rất chịu chơi
Ta dân Nam bộ ngỏ lời cầu hôn
Chịu chơi vì lắm hồi môn
Chẳng hạn răng khểnh, má tròn đồng xu
Chưa kể con mắt tiểu thư
Dáng đi công chúa, lời ru thiên thần
Ta thường dễ động lòng trần
Thấy con gái đẹp manh tâm ngó hoài
Các em mình hạc xương mai
Thấp cao vẫn nhớ, mập gầy vẫn thương
Chanh chua vẫn ngọt như đường
Nói xạo cách mấy vẫn tương tư hoài
Nhớ nhau “lồi hết vành tai
Lõm hai con mắt, lồi mười ngón chân”
Em tên Bích, Thảo, hay Dung
Hay Loan, Oanh, Yến… có lần chịu chơi
Từng yêu khi mới chào đời
Đêm nay gọi các em ơi, ta buồn
Hà Nội băm sáu phố phường
Ngó môi em hết nhớ đường về Nam…
Gái Nam
Con gái Nam rất ham chơi
Ta dân cùng xứ ngỏ lời biểu dương
Ham chơi đến lúc lên giường
Em còn xuống giọng cải lương rất… mùi
Sáng đèn nhớ lúc tối thui
Giàu sang em nhớ khoai lùi dính tro
Các em như miếng cá kho
Ngó vô thấy đã, cắn vô thấy… bà
Cắn vô xương gỡ không ra
Trừ khi trình diện ông già của em
Lên Đồng Nai, xuống Long Xuyên
Các em má lúm đồng tiền bắt ham
Chỉ người điên mới không tham
Ta tỉnh táo muốn gỡ làm vốn riêng
Kệ “đồng tiền” trắng hay đen
Ngày ta bỏ túi đợi đêm bỏ… mùng
Các em mới liếc đã… khùng
Hèn chi thi sĩ, anh hùng phải tiêu
Mỹ nhân nghĩ thiệt trớ trêu
Xưa nay danh tướng biết điều dưới “cơ”
Vòng Bến Tre, bọc Cần Thơ
Ở đâu ta cũng choán giờ cơ quan
Nước dừa em tắm thả giàn
Ta vốn đàng hoàng cũng lén rình coi
Rình coi con quạ kêu rồi
Quạ kêu “nam đáo” nữ ơi, đề phòng
Phải không Đào, Cúc, Thu, Hồng
Ta trai khác họ đem lòng nhớ thương
Xem thêm:
Bài Thơ Con Gái
Cô con gái
bước vào tuổi dậy thì
Có hôm đi học về
cô xà vào mẹ
cô cao hơn mẹ
mẹ bé hơn cô
cô ngồi vào lòng
nặng ôi là nặng
cô cười hạnh phúc
cô nói đơn sơ
cô ôm cổ mẹ
nụ cười như mơ
Có hôm đi học về
cô đi thẳng vào buồng
đóng kín cửa lại
mẹ gọi làm ngơ
như chiếc giây đàn
cô vui cô giận
cô khóc bất ngờ
Có hôm cô làm thơ
cô loay hoay cả buổi
cô gửi bài thơ đi
dán kín phong bì
không cho mẹ đọc
Có hôm cô nói điện thoại
mẹ bảo thôi đi
cô đòi nói nữa
giọng cô như sữa
ngọt, mát xuân thì
Cuối tuần có hôm xin mẹ
cho conđem bạn về
những cô vừa mới lớn
mướt như cành hoa lê
cả đêm hoa lê nở
ran ran tiếng thầm thì
Có tuần xin đi phố
không muốn mẹ cùng đi
cả một bầy con gái
nhảy những bước chim di
dán mũi vào cửa tiệm
túi chỉ có vài đồng
chia nhau ly nước ngọt
gò má au au hồng
Có hôm cô nói chuyện
vào đại học
cô sẽ đi thật xa
có hôm cô mơ làm chủ
một chiếc xe thật đẹp
mơ chia chung với bạn
một căn nhà
Mẹ cô thì mỗi ngày
nói với chính mình
sửa soạn sẵn đi
một hôm tìm thấy
trong giữa những ước mơ cô
có một truyện tình
Bài Ca Phụ Nữ
Người đàn ông nào đến
Nằm ở dưới chân ta
Thì phận ta đàn bà
Ta làm cho thỏa mãn.
Những bông hoa ngát hương
Ta rắc đầy trên giường
Xin Chúa Trời độ lượng.
Tình yêu người khao khát
Làm mê hoặc tâm hồn
Tình chỉ yêu thể xác
Chứ tình không yêu hồn.
Tình trong tình hai mặt
Nhưng bản chất một phương
Xin Chúa Trời độ lượng.
Tâm hồn cần phải học
Tình yêu ngự trong lòng
Tình yêu theo thói thường
Cao thượng và thú vật
Nhìn ngắm hay ve vuốt
Đâu hạnh phúc nhiều hơn?
Xin Chúa Trời độ lượng.
Con Tim Phụ Nữ
Căn phòng nhỏ có để làm gì đâu
Và nguyện cầu, nghỉ ngơi trong tĩnh lặng
Chàng dẫn tôi đi về miền u ám
Chúng tôi nằm ngực sát ngực bên nhau.
Tôi đâu có cần gì mẹ lo âu
Ngôi nhà đây, nơi này tôi sưởi ấm
Bóng đen của mái tóc tôi dày rậm
Giấu hai người khỏi những nỗi buồn đau.
Giấu trong mái tóc và đôi mắt khát khao
Tôi chẳng cần cuộc đời hay cái chết
Con tim chàng và tim tôi hoà nhập
Chúng tôi hít vào hơi thở của nhau.
Chân Dung Phụ Nữ
Phải được lựa chọn
Thay đổi chỉ để chẳng đổi thay gì hết
Cái này dễ, khó, không thể, đáng thử
Đôi mắt nếu cần có lúc sẫm xanh
lúc màu nâu, lúc đen, lúc vui
lúc chẳng cần lý do cũng đầy nước mắt
Ngủ với người đàn ông bất kỳ
như người phụ nữ duy nhất trên thế gian
Sinh cho hắn ta bốn đứa con, chẳng đứa nào, một đứa
Ngây thơ, nhưng tư vấn tuyệt vời
Yếu ớt, nhưng rất tài khuân vác
Trên cổ không có đầu, nhưng rồi sẽ có
Đọc Jasper và các tạp chí phụ nữ
Không biết chiếc đinh để làm gì song lại bắc được cầu
Trẻ trung như thường và mãi luôn còn trẻ
Cầm trong tay
con chim sẻ gãy cánh
tiền cho những chuyến du lịch xa, dài ngày
con dao phay và ly rượu trắng
Chạy vội đi đâu vậy
liệu có mệt không
Không, chỉ một chút, rẩt, không hề chi
Hoặc yêu hắn hoặc là ương ngạnh
Bất chấp tốt, xấu và lòng thương của Chúa
Gửi Một Người Phụ Nữ
Em nhớ anh khi trời vừa hửng sáng
Em nhớ anh lúc đứng bóng ban trưa
Em nhớ anh khi hạt lúa dần khô
Em buồn nhớ anh mọi giờ khắc ấy
Giữa bầu trời xa vắng mênh mông
Trên mặt đất, giữa nhân gian nóng bỏng
Hồn em nữa, nơi thẳm sâu mờ tối
Dù ở đâu em cũng nhớ anh nhiều.
Phụ nữ hiện đại đang là hình mẫu được nhiều chị em hướng tới. Hi vọng những bài thơ hay về phụ nữ hiện đại kể trên sẽ là nguồn cảm hứng bất tận cho bạn cố gắng.
Xem thêm: