Tuyển tập thơ báo hiếu cha mẹ cảm động

Tuyển tập thơ báo hiếu cha mẹ

Bài thơ Vu Lan báo hiếu

(Tác giả: Bùi Thế Uyên)

Mỗi mùa Vu Lan đến
Nghẹn chẳng nói nên lời
Con nhớ cha mẹ ơi!
Lệ rơi đầy khóe mắt

Nghĩa tình cao chất ngất
Cha mẹ thật bôn ba
Gian khổ đến lúc già
Nuôi đàn con lớn cả

Mỗi đứa đi mỗi ngả
Chưa trọn hiếu mẹ cha
Thành đạt trở về nhà
Cảnh gia buồn trống vắng

Khói nhang bay thầm lặng
Bông hồng trắng xin dâng
Gài trên áo tảo tần
Ngàn lần xin thứ lỗi

Con biết mình mắc tội
Chưa trọn hiểu sinh thành
Cha mẹ ở trời xanh
Xin chân thành đa tạ.

Bài thơ Báo hiếu cha mẹ

(Sưu tầm)

Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.

Bài thơ Bông hồng cài áo

(Sưu tầm)

Một bông hồng cho anh
Một bông hồng cho em
Và một bông hồng cho những ai
Cho những ai đang còn Mẹ
Đang còn Mẹ, lòng vui sướng hơn
Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
Như đóa hoa không mặt trời
Như trẻ thơ không nụ cười
Như đời mình không lớn khôn thêm
Như bầu trời thiếu ánh sao đêm
Mẹ! Mẹ là dòng suối dịu hiền
Mẹ! Mẹ là bài hát thần tiên
Là bóng mát trên cao
Là mắt sáng trăng sao
Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối
Mẹ! Mẹ là lọn mía ngọt ngào
Mẹ! Mẹ là nải chuối buồng cau
Là tiếng dế đêm thâu
Là nắng ấm nương dâu
Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời
Rồi một chiều nào đó anh về
Nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu
Rồi nói, nói với Mẹ rằng:
Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ có biết hay không
Biết gì! Biết là con thương Mẹ không
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
Thì xin anh! thì xin em! hãy cùng tôi vui sướng đi
Hãy cùng tôi… vui… sướng… đi…!!!

Bài thơ Vu Lan nhớ mẹ

(Tác giả: Vũ Hoàng Mai)

Mẹ vẫn về bên con mẹ đấy thôi
Con hạnh phúc luôn tự hào có mẹ
Mẹ đã cho con một thời thơ trẻ
Êm ái nhẹ nhàng đằm thắm bao dung

Mẹ yêu ơi trong sâu thẳm tận cùng
Hình bóng mẹ vẫn ung dung tự tại
Như dòng suối vẫn ngọt ngào chảy mãi
Mẹ nồng nàn ấm áp lúc thu sang

Mẹ dịu dàng tỏa sáng tựa vầng trăng
Là đuốc lung linh lập lòe đêm tối
Mẹ rực rỡ như vầng dương chói lọi
Ấp ủ đời con những lúc mưa giông

Vu Lan về con lặng lẽ chờ trông
Mùa báo hiếu bông hồng dâng tặng mẹ
Cõi hư ảo mẹ trở về rất nhẹ
Trong tim con hình bóng mẹ không mờ

Con nghẹn ngào thổn thức với vần thơ
Công sinh dưỡng chưa bao giờ đền đáp
Đã vội vã sang làm dâu nhà khác
Sóng gió cuộc đời… bão táp mẹ ơi.

Bài thơ Vu Lan nhớ mẹ hiền

(Tác giả: Dung Van Nguyen)

Vu Lan bày tỏ lòng thành
Nhớ ơn từ mẫu sinh thành đi xa
Bàn thờ nghi ngút huơng, hoa
Chút lòng hiếu thảo cũng là phận con

Mẹ về bảy núi năm non
Lời ru của mẹ vẫn còn quanh đây
Trái tim tình mẹ đong đầy
Một đời gian khổ nuôi bầy con thơ

Quê người lưu lạc bơ vơ
Nhớ thương hiền mẫu lời thơ nghẹn ngào
Gió lay cành lá lao xao
Lời ru của mẹ ngàn sau vọng về

Mưa buồn dai dẳng lê thê
Mây sầu giăng kín đường về mờ xa
Lòng thành khấn nguyện thiết tha
Suốt đời tưởng nhớ đó là công ơn

Phận con chữ hiếu chưa tròn
Mẹ về tiên cảnh núi non xa vời
Hai hàng lệ đẫm tuôn rơi
Âm dương cách trở mẹ ơi… sao đành???

le-vu-lan-bao-hieu-la-ngay-nao-trong-nam--11

Bài thơ Lên chùa ngày lễ Vu Lan

(Tác giả: Phương Lý)

Rằm tháng Bảy Vu Lan báo hiếu
Tiết trời Âu như điệu dân ca
Mưa thu lất phất chiều tà
Lên chùa cầu Phật mẹ là bình an
Con xa xứ mang ngàn nỗi nhớ
Đấng sinh thành một thuở bên nhau
Chắp tay lòng bỗng ngậm ngùi
Những khi mẹ ốm chẳng thời ở bên
Cha đã khuất núi non ngàn dặm
Cài bông hồng cay đắng lòng con
Công ơn dưỡng dục mãi còn
Trong tâm ghi khắc dấu son chẳng mờ
Thương mẹ lắm bây giờ hiu quạnh
Nhớ cha nhiều mẹ ngắm ảnh mơ
Nụ cười hiền hậu trên thờ
Tiếp thêm sức mạnh mẹ chờ đợi con.

Bài thơ Vu Lan nhớ mẹ

(Tác giả: Nhất Tâm)

Nghẹn ngào con viết bài thơ
Muốn tìm bóng mẹ bây giờ ở đâu?
Bao năm mưa nắng dãi dầu
Thân cò lặn lội nông sâu chẳng màng

Thơ này con viết một trang
Kể sao cho hết nặng mang nghĩa tình
Con nào đâu dám làm thinh
Trong tim vẫn giữ bóng hình mẹ yêu.

Mẹ ơi! Con nhớ rất nhiều
Những lời mẹ dặn… những điều mẹ răn
Dù cho cuộc sống nhọc nhằn
Giữ tâm trong sạch khó khăn ngại gì

Từ ngày khuất núi mẹ đi
Âm dương cách biệt con thì mồ côi
Cha con… đã mất lâu rồi
Mẹ thêm gánh nặng đường đời nuôi con

Gầy hao thân xác héo mòn
Mẹ thời vất vả vì con sớm chiều
Chưa lần báo hiếu mẹ yêu
Nên con nức nở bao nhiêu lệ tràn

Hôm nay con thắp tuần nhang
Hương lòng một nén cách đàng chia ly
Giờ đây con biết làm gì
Thân tàn sẽ phải tự đi trong đời

Vu Lan đã đến mẹ ơi
Cài bông hồng trắng nghẹn lời xót xa
Giờ đây những buổi chiều tà
Tìm đâu bóng mẹ để sà vào ôm…!

Bài thơ Ngày Vu Lan

(Tác giả: Quang Lâm)

Cơn gió nồng thổi tràn đất mẹ
Còn man mác nỗi buồn mùa thi
Rằm tháng Bảy gió trời tháng bảy
Ta âm thầm đứng ngắm bóng thu qua

Ta nhớ lại những ngày ở rất xa
Dòng sữa trắng mẹ cho con ngọt lành
Còn giọt nắng cất vào cuộc đời nhỏ
Và yêu thương trong những cánh diều xa

Rằm tháng Bảy… Vu Lan tháng Bảy…
Huyền thoại mẹ con nhớ mãi không quên

Con vẽ cho mẹ… Cuộc đời gian khó
Mẹ lớn lên, đất nước còn cơ cực
Nhà mẹ nghèo, lều rách hoang sơ
Cơm gồng gánh, cõng khoai sắn độn
Thời chúng con không thể nào hình dung

Để hôm nay… Con nợ mẹ hai chữ… Sinh thành…

Con vẫn đi theo tiếng lòng của mẹ
Những ca từ câu hát mẹ đã ru
Con vẫn đi với đôi chân bình lặng
Để cuộc đời chậm,chắc lối con đi

Và hôm nay Vu Lan báo hiếu
Dâng tặng người trọn chữ yêu thương.

Bài thơ Bông hồng tháng 7

(Tác giả: Nguyễn Khánh Chân)

Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ
Đừng nói phải chi… quá trễ rồi
Chiếc bóng thời gian nào chảy ngược
Dòng đời gõ nhịp chẳng ngừng trôi
Bông hồng dưỡng dục đây lòng mẹ
Hoa thắm công ơn tựa biển trời
Tháng Bảy Vu Lan mùa báo hiếu
Ai ơi kẻo muộn – lá vàng rơi…

Thơ báo hiếu cha

Cả đời lo lắng cho con

Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau

Ngày xưa mưa nắng dãi dầu

Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng

Củ khoai củ sắn trên đồng

Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con

Cha mong bữa đói không còn

Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng

Một đời áo vải nhà nông

Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi

Sớm khuya đồng ruộng giữa trời

Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh

Tóc cha mây trắng phủ giăng

Con mong cha mãi an lành bên con

Đáp đền dưỡng dục công ơn

Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.

Thơ báo hiếu mẹ

Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ

Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng

Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ

Quê mình đã hết đợt đông phong?

Bỗng nhớ những ngày con bé thơ

Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ

Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn

Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ

Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn

Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn

Mái tóc pha sương màu đã ngả

Vì con, bao đêm mẹ trở trăn

Hôm nay bên bờ sông vắng lặng

Lưu vong đất khách chẳng cạnh người

Vì ai đời mẹ bao gánh nặng

Người con xa xứ nhớ khôn nguôi

Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ

Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì

Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết

Bài thơ dâng mẹ

Tác giả: Sương Mai

Chiều nhung nhớ mây buồn giăng mắc

Vọng quê nghèo ruột thắt từng cơn

Thương về bóng mẹ cô đơn

Chiều chiều tựa cửa mong con mỏi mòn

Ngày xưa ấy con còn nhỏ bé

Chưa bao giờ xa mẹ tấc gang

Nay con cách trở quan san

Hướng về quê mẹ đôi hàng lệ rơi

Con xa mẹ một đời thương nhớ

Bóng mẹ già, mình hạc xương mai

Ngày qua tháng rộng, năm dài

Mong con mẹ, những u hoài

Quê hương đợi ngày về chưa thấy

Để mẹ buồn lau sậy xót xa

Mẹ ơi nước mắt chan hòa

Lời ru của mẹ ngân nga một đời

Con buồn nhớ mẹ, mẹ ơi!

Bông hồng vàng

Vu lan về con cài lên ngực

Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha

Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà

Của những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ

Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương

Dù bao năm dù có hoá vô thường

Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bật

Cho chúng con lẽ sống tình yêu

Đại dương bao la đâu đã là nhiều

Với chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúc

Mải mê quay với dòng đời ồn ã

Những đô hội thị thành

Những phương trời lạ

Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha

Chùm thơ cảm động về Cha, Mẹ

Không đề

Mẹ già là mẹ sinh ta ra

Công phù lao dưỡng dục

Công thầy (cha) mẹ đùm bọc chín tháng mười ngày

Thầy mẹ bồng bế trên tay

Chân chưa đi bén đất

Mùa đông lật cật

Mùa rét lăn căn,

Nơi ướt mẹ nằm,

Nơi ráo (khô) mẹ xê (dịch) con lại

Nuôi con cho nậy (lớn)

Nên chín nên mười

Cha dậy đôi lời Mẹ dậy có phép có tắc

Dậy con ăn mặc, Có tứ có danh,

Như búp trên nhành, như hoa mới nở

Con trai có vợ, con gái có đôi

 

Similar Posts

Leave a Reply